Theo phân công, Hoàng Diệp dạy Toán 11 và kiêm giáo viên chủ nhiệm lớp 11A1.
Chiều nay, cô có hai tiết Toán ở lớp mình chủ nhiệm. Nhân ngày đầu tiên ra mắt, cô đi sớm chút để cô trò giao lưu làm quen.
Qua lối hành lang đi xuống lớp, cô chợt nghe tiếng rì rầm của đồng nghiệp ở sau góc khuất.
Sẽ chẳng có chuyện gì nếu cô không nghe họ nhắc đến tên mình.
“Cái cô Hoàng Diệp gì đó mới chuyển về là vợ tương lai của sếp.”
"Thảo nào được ưu tiên dạy toàn lớp chọn và chủ nhiệm trúng lớp ngoan nhất của khối!
Chẳng bù cho tao, bị đẩy xuống lớp 11A10 hơn nửa là học sinh cá biệt."
“Ai bảo mày không trẻ và đẹp bằng người ta! Muốn dạy lớp ngon phải lấy lòng sếp. Chứ dựa vào việc dạy giỏi thì làm được gì?”
“Không biết cô ta dạy dỗ sao nhỉ? Mới về mà phân thẳng vô khối khó nhất.”
“Mày sợ cô ta giỏi hơn à? Tao nghĩ mày đừng lo vì ba thứ bình hoa di động đó chỉ nhờ sắc mà leo lên.”
Ha ha ha…
Lăn lộn bao năm trong ngành, Hoàng Diệp lạ lùng gì những lời nói khiếm nhã như thế này. Bạn đừng tưởng, trong môi trường giáo dục mọi thứ đều tốt đẹp không tì vết. Thật ra ở đâu cũng vậy. Luôn có hai mặt trắng - đen của cuộc sống.
Huống hồ, cô từng làm Hiệu phó chuyên môn một trường chuyên. Những tình huống như thế này chẳng nhầm nhò gì với cô cả.
Hoàng Diệp nhẹ nhàng đi lùi lại năm bước.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572330/chuong-49.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.