Hoàng Diệp biết tin Thẩm Dĩ Phong đang ở trại tam giam tỉnh từ bà mẹ chồng cũ.
“Hoàng Diệp! Dĩ Phong bị lực lượng chức năng bắt đưa ra tỉnh. Mẹ xin con! Mẹ lạy con! Con hãy cứu giúp con trai mẹ!”
Đang có tiết dạy thay đồng nghiệp mắc con nhỏ bị sốt, bà mẹ chồng cũ quần áo xộc xệch, hớt ha hớt hải chạy vô quỳ luôn giữa lớp khóc lóc cầu xin.
Thật chẳng ra làm sao!
Hoàng Diệp dừng bài học, ra hiệu cho đám học trò im lặng, rồi lịch sự nói với bà ta: “Bác đứng lên. Có gì ra bên ngoài!”
“Con đồng ý rồi mẹ đứng!” Bà ta cầm lấy tay cô, mang ánh mắt như kẻ đuối vớ được phao nhìn cô quyết ăn vạ.
“Cháu đang dạy. Có gì bác cứ về, tan giờ chúng ta nói chuyện.”
Bà mẹ chồng cố đấm ăn xôi: “Con đồng ý giúp Dĩ Phong, mẹ mới về! Còn không, con cứ dạy, mẹ quỳ đây xám hối!”
Đúng là dạng người không thích hợp nhẹ nhàng lịch sự!
Cô khom người, che tay, nói vào tai bà ta: “Xám hối thì bà về quỳ giữa nhà bà nhé! Còn không mau đứng lên rời khỏi đây, tôi gọi bảo vệ.”
Bà mẹ chồng nghiêng đầu. Bắt gặp ánh mắt lạnh lẽo của Hoàng Diệp, bà ta bèn xuống nước: “Vậy con dạy đi. Mẹ ra ngoài kia chờ con ha!”
Nói xong bà ta sợ làm con dâu cũ phật ý nổi giận bèn đứng lên ra ghế đá trước lớp ngồi chờ.
Hoàng Diệp thỉnh thoảng cũng có nhìn ra. Thấy bà ta mãi đưa tay quẹt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572321/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.