Ả đàn bà vẫn đứng đó thở phì phò như con xà yêu. Hoàng Diệp lắc đầu: "Vậy đừng trách tao sao không cho mày con đường rút!" Nói xong cô trở tay gõ cửa.
Lão chồng thấy vậy. Hoảng hồn lên tiếng: "Vợ ơi! Đừng để bọn họ thấy chồng mà! Để chồng trị ả đàn bà lì lợm đó cho vợ nguôi giận nha."
Dứt lời lão phi luôn lên giường giáng cho nhân tình liên tiếp ba cái tát: "Đồ cứng đầu! Mau qua quỳ gối!" Anh ta chẳng đợi, xách cánh tay nhân tình kéo thẳng xuống giường rồi thả mạnh cô ta trước mặt cô.
Đau muốn điếng hồn. Cô ta thề, từ ngày về làm vợ thằng chồng nông dân, dù chồng cô ta rất khổ, áo quần luôn bẩn do ban ngày đi đồng, ban đêm lo châm cá, bắt ốc kiếm thêm thu nhập. Nhưng chưa bao giờ hành hạ cô ta đau như thế này.
Vậy mà thằng nhân tình chóa chết!
Cô ta không cam, ngẩng mặt nhìn người tình: "Anh có còn là đàn ông không? Thấy trên mạng không? Cả khối thằng bị vợ bắt gian, sẵn sàng lấy thân che chở cho người tình tránh móng vuốt của vợ. Còn anh, không phải luôn mồm nói yêu tôi sao? Luôn chê vợ không có cảm xúc chăn gối, đợi thắng cử sẽ li hôn rồi cho tôi danh phận bà Chủ tịch sao?"
Sắc mặt Dĩ Phong chuyển sang tím, anh ta vả vào miệng nhân tình, nghiến răng: "Ăn nói cuồng ngôn! Mau xin lỗi vợ tôi đi!" Anh ta nắm luôn tóc nhân tình kéo đầu ả xuống nền, bày vẽ: "Nói đi! Nói: Chị Diệp! Em xin lỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572297/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.