Mới tờ mờ sáng, Hoàng Diệp nghe lão gọi điện rủ ai đó đi tắm biển. Cô không nghe tiếng người bên kia chỉ thấy lão cười gian rồi moa moa vài cái vào điện thoại.
Yêu thương gớm nhỉ? Để cô xem người lão hôn liên tiếp đó là thần thánh phương nào?
Lão đi, cô cũng đi.
Nhà chồng cách biển khoảng 2km. Sáng nào lão cũng chạy biển tập thể dục. Còn cô? Đây là lần đầu tiên.
Để có tiếng thơm: vợ hiền dâu đảm! Cô phải đánh đổi rất nhiều thứ, trong đó có luôn cái mạng của mình.
Thật là ngu ngốc phải không?
Hoàng Diệp cười. Đúng là đời, chưa nếm trái đắng dối trá, tàn độc thì chưa biết lòng người thâm hiểm như thế nào?
Cô đeo tai phone chạy chậm giữ khoảng cách an toàn với chồng. Qua quãng trường tinh mơ còn vắng, bên cạnh chồng xuất hiên thêm một người. Dù ánh sáng còn chưa tỏ nhưng cô thừa biết cái dáng ấy là của ai!
Cô ta cũng ghê gớm thật! Mới chừng này đã bỏ chồng nằm chèo veo còn bản thân ung dung chạy biển với người tình.
Cô không biết rõ về người đàn ông tên Cường kia lắm. Nên cô không dám đánh giá bừa chồng người ta ngu hay khôn? Nhưng chắc chắn là hiền. Hiền giống như cô vậy! Hiền đến mức người đầu ấp tay gối của mình xảo trá, dối lừa gì cũng tin. Tin tuyệt đối nên mang đôi sừng nai dài ngoằng, nhọn hoắt mà không hề hay biết.
Mãi thương mình, cảm thông cho người, hai bóng trong tầm mắt đã ra đến bãi và nắm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-tra-nam/3572294/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.