Ân Mặc Dao mơ màng tỉnh dậy sau tai nạn bất ngờ ập tới. Ngay lập tức, cô nhận ra những khuôn mặt thân quen đều đang ở bên cạnh mình.
“Ba, mẹ! Chồng à, sao anh lại quay trở về rồi?”
Vừa ngạc nhiên, Mặc Dao vừa định gượng người ngồi dậy, chỉ có thế cũng khiến mọi người khẩn trương ra mặt.
“Vợ nằm yên đi.” Phương Cảnh Đình dịu dàng lên tiếng.
“Dao à! Đừng ngồi dậy con, kẻo ảnh hưởng đến sức khỏe và em bé trong bụng.” Bà Phương cũng ôn nhu góp lời.
Qua lời mẹ chồng vừa nói, Ân Mặc Dao căn bản vẫn đang hoang mang. Hết nhìn mẹ, rồi lại nhìn sang chồng bên cạnh, cô mới ngây ngô hỏi:
“Mẹ đang nói đứa bé nào vậy chồng? Chẳng lẽ em đã…”
“Đúng rồi đó! Bác sĩ nói con đang mang thai, đứa bé đã được sáu tuần tuổi rồi. May mắn tai nạn lần này không đe dọa tới tính mạng của hai mẹ con con, chứ nếu có chuyện gì không may xảy ra, chắc Cảnh Đình nó sang bằng Ân gia mất.”
“Cần gì phải đợi tới khi vợ con gặp chuyện không may chứ? Chỉ như này đã đủ lý do buộc chết nhà họ rồi.” Phương Cảnh Đình đanh giọng cất lời.
Ân Mặc Dao vẫn chưa thoát khỏi giây phút ngỡ ngàng xen lẫn vui mừng khi hay tin bản thân lên chức mẹ, thì càng hoang mang khi nghe mọi người nhắc đến Ân gia.
Nói như vậy, lẽ nào người lái xe đâm cô là Ân Hiên Viên?
“Chồng! Chuyện của Ân gia là sao vậy anh?”
“Phía cảnh sát đã
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3482505/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.