Biệt thự White.
“Thiếu phu nhân, có Luật sư của cô Lâm đến tìm. Người có tiếp không?”
“Chị cứ nói với người đó là tôi không khỏe, có việc gì cần hãy đợi lên tòa án rồi nói sau.”
“Vâng!” Nữ giúp việc cúi đầu rời đi.
Ân Mặc Dao vẫn chuyên tâm xử lý công việc tại nhà. Lúc này, Phương Cảnh Đình mang yến mạch trộn sữa chua kèm trái cây món cô yêu thích nhất tới. Cũng chỉ có anh mới dám gấp tệp tài liệu cô đang xem và đặt sang một bên.
“Thư giãn ít phút đã. Em không làm, cũng đâu có ai trách mắng.” Phương Cảnh Đình điềm đạm lên tiếng.
“Không phải em sợ bị mắng, mà đây là trách nhiệm. Công việc chưa xong thì em không thể thoải mái nghỉ ngơi được.” Mặc Dao phụng phịu.
Sau đó, cô ngã lưng tựa vào thành ghế sofa, dùng tay chỉ vào ly yến mạch.
“Em muốn ăn, nhưng không muốn vận động hai tay.”
“Hiểu rồi, để anh bón cho.”
Phương Cảnh Đình hết mực nuông chiều người phụ nữ của mình, nói rồi là làm ngay tức khắc. Chẳng mấy chốc sau, quả nhiên cô chả cần động tay cũng có món tráng miệng thơm ngon dâng đến tận miệng.
“Ngon không?”
“Ngon! Nhưng mà em thích nhiều trái cây, ít yến mạch. Cái này anh làm cho em hả?”
“Ừm! Để lần sau anh rút kinh nghiệm, làm theo ý em thích.”
Mặc Dao cười hạnh phúc trước sự nuông chiều vô hạn của người đàn ông. Cô cứ thản nhiên mà ngồi hưởng sung sướng từ anh.
“Ăn xong, em lên phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3463428/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.