Có một mối quan hệ hiện tại vẫn chưa được đặt tên, nhưng mỗi giây phút họ bên nhau đều ngọt ngào và trở nên tự nguyện theo con tim mong muốn ở từng khoảnh khắc thân mật. Đó không phải là trường hợp bất khả kháng như trong hợp đồng đưa ra gì nữa, mà tất cả đều xuất phát tự nhiên.
Ở nơi tiệc tùng hào nhoáng, Phương Cảnh Đình vừa giở thói bá đạo, anh hôn Ân Mặc Dao đến mức làm nhòe cả son trên môi cô, mới chịu dừng lại.
“Đúng là người lắm tiền nhiều của, biết hôn sẽ bị phạt tiền nhưng vẫn ngang ngược chiếm đoạt.” Mặc Dao tỏ vẻ bất mãn.
“Hợp đồng gì đó, tôi đốt cháy thành tro cả rồi.” Anh cười đắc ý.
Vừa nói, vừa ân cần giúp cô lau đi vệt son lem ra khóe môi cô gái, rồi còn tặng một nụ cười ngọt ngào tựa như nắng ấm khiến nhịp tim cô chợt loạn.
Phương Cảnh Đình, anh có biết khi anh chân thành mỉm cười, nụ cười đó rất có ma lực không? Anh cứ như này, Mặc Dao kiểu gì không ngã vào tim anh.
“Hôn xong rồi, có phải nên đi xử lý kẻ trộm không? Tôi nôn nóng muốn nhìn thấy vẻ mặt sợ hãi của bạn trai cũ quá đi mất.”
Cô nói, mà tay thì đang ghẹo chiếc cà vạt trên ngực đối phương. Dáng vẻ dụ dỗ để chiếm tiện nghi này đang cuốn lấy anh, thao túng si mê.
“Bạn trai cũ, nhưng hiện tại là gì của em vậy?”
“Là cháu chồng tương lai đấy ạ! Anh bớt hỏi lung tung đi nha, mau đi thôi.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3458235/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.