"Phòng rộng rãi, trang trí đẹp mắt, gam màu phù hợp. Cảnh Đình, tôi cũng muốn có một nơi làm việc y như chỗ này."
Ân Mặc Dao hai mắt long lanh như viên pha lê thắp sáng trong đêm khi đưa ra lời đề nghị quá sức bá đạo. Cô cứ nhìn người đàn ông, cười cười nịnh nọt, còn anh thì vui sao nổi mà cười.
"Ghế Tổng giám đốc kìa, cô qua ngồi luôn đi." Thái độ bất mãn chả buồn nói của anh lại khiến Mặc Dao bật cười.
"Chỗ đó áp lực lắm, cả căn phòng này nữa. Tôi chỉ thích phòng Giám đốc thiết kế của riêng mình thôi à. Nếu như mà anh không cho, chắc tôi đành tới xin mẹ quá. À phải rồi, sẵn dịp tối nay mẹ gọi về để chọn trang sức cưới, tôi sẽ lấy phần quà đó ra trao đổi với phòng làm việc, bảo đảm mẹ sẽ đồng ý mà không cần phải do dự."
Trông cô nàng hào hứng lắm, còn anh cứ nghe nhắc tới lão mama ở nhà thì lại tụt hứng một cách nhanh chóng.
"Để tôi cho Trợ lý sắp xếp, kẻo lại bảo keo kiệt."
"Sắp xếp là khi nào, trong hôm nay hay ngày mai?"
"Một tuần, trợ lý của tôi cũng đâu có ngồi chơi xơi nước suốt ngày."
"Vậy tôi làm việc ở đâu? Phòng riêng hay chung?"
"Lát nữa có người sắp xếp." Phương Cảnh Đình có vẻ hơi thiếu kiên nhẫn.
"Thế bây giờ tôi làm gì?" Mặc Dao vẫn hết sức nhàn nhã hỏi tới.
"Có thể đi về, hoặc ở lại đây làm quen với môi trường làm việc. Tôi cũng có một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3450278/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.