"Anh sợ, tôi lại làm "thịt" anh à?" Ân Mặc Dao láu lỉnh hỏi.
Không hiểu sao khi nghe xong câu hỏi đó, Phương Cảnh Đình lại nhất thời lúng túng, cũng trốn luôn ánh mắt cố tình thăm dò của người phụ nữ.
Lẽ nào, mới có vậy mà anh đã bị cô thao túng?
"Tôi chỉ sợ đêm nào cũng gặp ác mộng, chứ chuyện đó, cô nghĩ cô đủ bản lĩnh khuất phục được tôi?" Phương Cảnh Đình nhoẻn miệng cười khẩy khi đã chuẩn bị được tâm lý sẵn sàng đáp trả.
Ân Mặc Dao trông thấy cũng chỉ bĩu môi tỏ ý chê bai, rồi tiếp tục đọc nội dung trong tờ giấy.
"Yêu cầu bên A thỏa thuận đúng như lời nói ban đầu, cung cấp những bản thiết kế độc nhất của Song Khiết cho tập đoàn Phương thị trong thời hạn hai năm hợp đồng."
Đọc xong, Ân Mặc Dao lại bĩu môi lần thứ n.
"Con người thực dụng, lúc nào cũng chỉ biết tới tiền."
"Vì tiền cho ta tất cả." Anh vội thẳng thắn nêu ra quan điểm.
"Nhưng ngoại trừ tình yêu." Cô cũng chẳng chần chừ mà đáp ngay tức khắc.
Lúc đó, Phương Cảnh Đình lại là người lần nữa yếu thế. Vừa cau mày, vừa ngập ngừng mãi mới nói:
"Đọc xong thì ký nhanh đi."
"Ký gì chứ? Tôi còn chưa soạn xong hợp đồng nữa, nhưng mà anh cứ yên tâm đi, tôi không rườm rà phức tạp tận mấy chục cái điều khoản như anh đâu." Ân Mặc Dao chu môi đáp trả.
"Sao hôm bữa nói soạn xong rồi?"
"Điêu anh thôi, chứ làm gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3450275/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.