Cách đây ít phút, Phương Cảnh Đình vẫn còn lo ngại vấn đề tự ý trèo lên giường sẽ bị mắng thành kẻ không ra gì, nhưng hiện tại thì chính anh lại đang là người nằm trên thân thể kiều diễm của người phụ nữ.
Nụ hôn cuồng nhiệt nơi đôi môi đã đạt đến mức mạnh bạo, dài miên man không nỡ tách rời. Phận là đàn ông như Cảnh Đình chưa hề chủ động, mà tất thảy mọi thứ đều do Mặc Dao tự câu dẫn, tự muốn đưa anh vào bẫy ái ân này.
Những ngón tay thon nhỏ đang mon men trên hàng cúc áo sơ mi của người đàn ông, từ tốn tháo mở đến khi có thể chạm vào vòm ngực săn chắc.
Suy cho cùng, Phương Cảnh Đình cũng là đàn ông, anh không tu, càng không ăn chay trường, nên chẳng lý do gì từ chối món "thịt" ngọt nước đã dâng tới miệng. Mà "thịt" này, chính anh cũng muốn thưởng thức.
Thú thật thì, từ lần gần gũi nhau trước đó, anh vẫn luyến lưu, xao xuyến mãi cái cảm giác ngọt ngào ấy, đôi khi vẫn có chút suy nghĩ đen tối rằng, làm sao để tìm lại khoảnh khắc đó lần nữa. Nhưng thật không ngờ, anh chẳng cần làm gì thì cơ hội cũng tới.
Từng chất xúc tác kêu gọi ham muốn trỗi dậy, tay cô lướt tới đâu, anh rạo rực tới đó. Đến khi tự thấy sắp không thể kiểm soát lý trí nữa, anh lập tức bắt lấy bàn tay tinh nghịch đó, vội dừng lại nụ hôn với hai nhịp thở đầy cực nhọc vì dưỡng khí dường như cạn kiệt.
"Cô có biết mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-va-mat-duoc-chong-dung-tung/3450273/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.