Editor: Linh Phan
Ăn cơm rồi ngủ, cuối cùng siêu thị ồn ào cũng hoàn toàn yên tĩnh, tiếng gào khàn khàn của tang thi bên ngoài càng thêm rõ ràng, từng tiếng từng tiếng khiến người ta run rẩy tâm thần.
Không biết người khác như thế nào, dù sao thì Biên Trường Hi cũng ngủ rất ngon, vừa mở mắt đã là sáng sớm, cô nhìn trần nhà cao cao phát ngốc một lúc.
Mỗi một lần tỉnh lại đều có cảm giác không chân thực, dường như vẫn đang ở căn cứ Vân Hoa bảy năm sau mạt thế, căn cứ kia tuy rằng không lớn, không quá hùng mạnh, tuy dùng tên của Chư Vân Hoa, lấy hắn là người chỉ huy cao nhất, tuy rằng rất nhiều biện pháp của bản thân đều không được thông qua và thực hiện, nhưng tốt xấu gì đó cũng là nơi nương tựa, gửi gắm ý niệm và chờ mong tốt đẹp vào tương lai của cô.
Cô vốn tưởng rằng, bản thân sẽ trả giá cả đời, cuộc sống cùng Chư Vân Hoa tuy không yêu nhưng nâng đỡ nhau, cho đến khi tang thi hoặc năm tháng vô tình giết chết cô.
Vừa tỉnh lại, mới phát hiện vô tình không phải tai nạn, mà là lòng người.
Cô thở dài, đứng lên chỉnh lý quần áo, rửa mặt.
Bên phía Cố Tự ngoại trừ Ảnh Tử vẫn đang hôn mê, còn có Khâu Phong đang nấu đồ ăn, không thấy những người khác, Khâu Phong vừa quấy cái muôi dài vừa cười chào hỏi cô: "Biên tiểu thư, chào buổi sáng."
"Chào buổi sáng." Biên Trường Hi lau mặt, nhìn hắn nấu cháo, một nồi cháo trắng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-trong-khai-nong-truong/2281530/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.