"Là thứ gì?"
"Tôi cũng không rõ lắm."
"Đồ đâu?"
Biên Trường Hi muốn vươn tay vào túi lấy đồ.
Trương Hổ quát: "Đừng nhúc nhích, tôi lấy!"
Lấy em gái anh! Tôi đã cất vào nông trường rồi.
Đồ vật ra vào nhất định phải thông qua tay trái, cô không có biện pháp cách không thủ vật (lấy đồ vật mà không cần chạm vào). Lòng bàn tay trái của cô hướng ra sau, tinh thần khẽ động, ba viên hạch trắng rơi trên ghế ngồi. Mà Trương Hổ phát hiện trong túi cô vốn không có đồ, tức giận nói: "Đồ đâu?"
Biên Trường Hi cũng lộ ra vẻ mặt kinh ngạc khẩn trương: "Sao có thể? Có phải rơi ở đâu rồi không, túi của tôi rất nông."
Trương Hổ nhìn cô: "Cô xích ra một chút."
Ba viên tinh hạch liền lộ ra.
Trương Hổ nhìn chằm chằm không rời, từ trước tới nay hắn chưa từng nhìn thấy thứ đồ này, trong đầu tang thi vậy mà lại sinh ra thứ này, nhìn giống đá quý, nhất định có tác dụng đặc biệt: "Nhanh! Nhanh đưa cho tôi!"
Hắn buông Biên Trường Hi ra chăm chú quan sát tinh hạch, lật đi lật lại nghiên cứu, lại hoài nghi liếc mắt hỏi: "Năm con tang thi chỉ có ba viên này?"
"Có hai con hình như không có."
Đàn em của Trương Hổ thăm dò hỏi: "Anh Hổ, đây là thứ gì?"
"Lái xe của mày đi, quan tâm nhiều như vậy làm gì!" Trương Hổ cất tinh hạch vào túi của mình: "Cái này phải giao cho anh Mãnh nhìn thử mới biết được."
Nói cứ như Lưu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-trong-khai-nong-truong/2281501/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.