Nhìn đại phu nhân một thân y phục màu lam hoa lệ phất tay áo ra khỏi phòng, tay nàng không khỏi nắm chặt, mắt lạnh nhìn theo bóng dáng kia cho đến khi biến mất. 
Tiểu Liên nhìn tiểu Lân nhi quỳ trong phòng liền áy náy cúi đầu nhanh chóng đi ra ngoài đóng cửa phòng lại. Thấy cửa phòng đóng lại, Thủy Tiên Nhi nhanh chóng chạy tới bên cửa sổ, thấy đệ đệ mình vẫn cúi đầu quỳ trên đất, lòng nàng không khỏi nhói một cái. 
Tuy nàng bị chính muội muội của mình phản bội, nhưng một đứa trẻ không có tội tình gì cả, cho nên, nàng không vô tâm bỏ mặc được. Cũng bởi vì, tiểu Lân nhi là đệ đệ của nàng, có thể sau này có một ngày tiểu Lân nhi cũng sẽ giống nàng ta, nhưng, bây giờ đệ ấy không có lỗi gì cả, đệ ấy chỉ là một đứa trẻ đáng thương thôi, vì vậy nàng không bỏ mặc được. 
Âm thầm cười tự giễu trong lòng, cứ tưởng lòng đã chết, vậy mà... 
"Hức hức" tiếng khóc nấc cố kìm nén kéo nàng từ trong suy nghĩ trở lại, nhìn tiểu Lân nhi quỳ ở đó, tay nắm chặt vạt áo, môi mím chặt không để khóc ra tiếng, nước mắt rơi xuống hai má rồi rơi xuống sàn nhà. Thân ảnh nhỏ bé cô độc đó làm nàng chấn động. 
Leo cửa sổ vào phòng, vừa đặt chân xuống, tiểu Lân nhi đã ngước mắt nhìn nàng, thấy tiểu lân nhi định lên tiếng, Thủy Tiên Nhi vội vào bịt miệng lại, ra hiệu im lặng. Thấy tiểu Lân nhi gật đầu, nàng mới bỏ tay ra. 
Muốn đỡ đệ ấy đứng lên vậy mà 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-thien-de-ma-phi/71635/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.