Ngày hôm sau, Mạnh Tĩnh Nghiên vẫn cùng cha mẹ đi đến bệnh viện kiểm tra lại lần nữa. Hai mẹ con, ai cũng không nói với ai lời nào, nhưng mặc kệ là vì đứa bé, hay là vì sức khỏe của người lớn, không thể không kiểm tra được, cho nên Mạnh Tĩnh Nghiên cũng không phản đối chuyện này.
Ở bệnh viện còn gặp phải một nhân viên của cha cô, người nọ thấy ông chủ tới đây liền muốn chạy đến nịnh nọt gây chú ý một chút, lỡ đâu ngài ấy biết chuyện người nhà của mình ngã bệnh, lại kiếm thêm được giỏ trái cây hay thực phẩm dinh dưỡng nữa thì càng tốt. Kết quả vừa sáp lại ông chủ đã đen mặt, chỉ nói là cả nhà đến đây kiểm tra sức khỏe, thấy người nào đó mất hứng, vị nhân viên kia vô cùng thức thời nhanh chóng tìm một cái cớ rồi rời đi.
Thật ra thì việc giữ lại đứa bé này không phải chuyện riêng của Mạnh Tĩnh Nghiên, cô và Thành Trạm Vũ là cha mẹ của nó, có trách nhiệm bảo vệ con mình là hoàn toàn không sai, nhưng cha mẹ Mạnh hay thậm chí là cha của Thành Trạm Vũ, cũng có mối liên hệ chặt chẽ không rời.
Cha cô ở trước mặt người ta từ trước tới nay sống lưng luôn thẳng tắp, mẹ lại là một nhà giáo, hiện tại lại phát hiện con gái mình chưa kết hôn mà đã có con cũng chẳng phải là chuyện vẻ vang gì, chắc hẳn sẽ có không ít người đâm thọt sau lưng. Bản thân cô cũng đã sự nỗ lực để làm một người con ngoan để cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034516/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.