Editor: thao1504
Bác sĩ Mạc Băng lái xe, đầu tiên chở Thành Trạm Vũ về phòng trọ nhỏ của hắn. Cũng may nhờ phòng này chính là phòng Bác sĩ Mạc Băng đã mua cho hắn, nên trong tay ông ta mới có chìa khóa dự bị của phòng này, nếu không thì Thành Trạm Vũ đúng là không có chỗ nào để đi rồi.
"Khụ khụ khục, khục khụ khụ khụ khụ khụ." Mở cửa phòng ra, một luồng khí hòa lẫn bụi bậm đập vào mặt."Tôi nói này, Trạm Vũ a, phòng này ngươi đã bao lâu không trở lại đây rồi hả? Khụ khụ......"
Sặc đến nỗi bác sĩ Mạc nói không được hết câu, Thành Trạm Vũ cầm túi hành lý mới vừa để dưới đất phủi làm bay lên rất nhiều bụi bậm, làm cho mũi ngứa rất khó chịu, đưa tay quạt quạt ở trước mặt vài cái, khi bụi bậm trở về mặt đất lần nữa, mới được coi là tốt hơn một chút.
"Được rồi, trước tiên ngươi lao chùi cái ghế ngồi một chút rồi ngồi xuống đi, ta phải đi WC một chuyến. Vội vàng tới đón ngươi, đúng là nghẹn chết ta rồi." Vừa nói, bác sĩ Mạc vừa bước nhanh về phía WC. Trong lúc đi lại đưa tay kéo khóa quần ra, khụ khụ, trong phòng không có người ngoài, chỉ hai người đàn ông, không sợ bị nhìn.
Tiện tay phủi bụi ở trên ghế sofa một cái sao đó ngồi xuống, quên mất quần của mình quần sẽ bị dơ, hắn thật sự không có tâm tình dọn dẹp chút nào. Từ lần trước sau khi rời đi, hắn chưa từng nghĩ sẽ trở lại nơi này. Lặng lẽ cúi đầu, lần trước, lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034493/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.