Cho dù là trong mơ, Mạnh Tĩnh Nghiên ngủ cũng cảm thấy không được thoải mái, lật người cũng cảm thấy khó chịu.
Mấy giờ rồi? Sao Mẹ còn chưa gọi mình rời giường chứ? Trong lúc hoảng hốt, vị tiểu nữu nhi nào đó còn nhớ mình là một học sinh, hình như là muốn dậy đi học đi. Đưa tay lên trên gối đầu kiếm điện thoại di động của mình, muốn nhìn giờ một chút, sờ soạng hai cái lại rỗng không.
Chân mày liền khẽ nhíu lại, điện thoại di động đâu? Chắc là tối qua nhìn đồng hồ lúc mơ mơ màng màng không nhét điện thoại di động lại dưới cái gối. Lấy cùi chỏ làm trục kim chỉ giờ, tìm kiếm điện thoại di động coi có phải hay để ở trên giường hay không.
Vậy mà điện thoại di động không có sờ tới, lại sờ tới một gì đó mềm nhũn, lại còn ấm gì đó.
Con Tôm?
Mạnh Tĩnh Nghiên có chút choáng váng, lại đưa tay nắm hai cái. Có chút nhục cảm, không xác định là vật gì. Mặc dù rất không muốn mở mắt, nhưng sợ đi học trễ bị thấy giáo phạt trực nhựt, giùng giằng giùng giằng, rốt cuộc mở mắt đi tìm điện thoại.
Nào nghĩ tới đầu tiên tiến vào tầm mắt cô, lại là một sống nam nhân đang nằm sờ sờ!!! Hơn nữa còn là trần truồng!!!
"A a a a a a a a a a!!!"
Âm thanh kinh sợ thét chói tai, phản xạ có điều kiện là dùng chân đá nam nhân kia xuống giường đi. Hơn nữa còn nhanh chóng bắt lấy chăn quấn mình kỹ lại, lúc này đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034487/chuong-123.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.