Mùa hè tháng năm, Mạnh Tĩnh Nghiên thi vào Trường Số 1 với thành tích cao, Nghê Thụy Tuyết vì điểm số kém hơn nên chỉ vào được Tam Cao. Mặc dù không vào được Nhất Trung nhưng cũng là một trong những trường cấp ba trọng điểm của thành phố A. Nhà họ Nghê cũng rất hài lòng với thành tích này của Nghê Thụy Tuyết, nhưng cô nhóc từ khi nhận được thư thông báo lại cứ khóc sướt mướt như mưa.
Từ lúc bắt đầu đi nhà trẻ cô nàng đã học chung một trường với Mạnh Tĩnh Nghiên, tuy lên sơ trung không học cùng lớp, nhưng vẫn như hai đứa trẻ sinh đôi dính lấy nhau, kể cả đi vệ sinh cũng phải đến tìm Mạnh Tĩnh Nghiên đi cùng. Bất chợt phải hẳn tách ra, cô nhóc không tài nào tiếp nhận nổi.
Mạnh Tĩnh Nghiên tuy có thể nhớ không ít đề thi tốt nghiệp trung học, nhưng dù sao cũng là chuyện đời trước, mà vào thời điểm đó trí nhớ của cô lại không biến thái như hiện tại, nên có nhớ cũng chỉ là nhớ đại khái mà thôi. Những đề này cô đều bảo Nghê Thụy Tuyết phải luyện qua, còn dặn dò nhất định phải ghi nhớ cho kỹ. Cô cũng không dám nói với Nghê Thụy Tuyết đây rất có thể là đề thi sắp tới, sợ một khi tin tức rò rỉ đề thi sẽ bị thay thế.
Cũng không ngờ Nghê Thụy Tuyết lại không coi trọng, số mạng vốn là như thế không hề thay đổi, nói tóm lại, vì khác trường nên hai người họ không thể dính với nhau như sam được nữa.
Về phần Lý Minh Trạch......
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034412/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.