Nghê Thụy Tuyết tới sớm, thấy Thành Trạm Vũ đứng cạnh Mạnh Tĩnh Nghiên, ngay tức thì, mắt biến thành hình ngôi sao. Ôi trời ạ! Đẹp trai quá đi! Giống y như trong tưởng tượng của cô vậy! Liền quên không hỏi dạo này cuộc sống Mạnh Tĩnh Nghiên thế nào, chỉ xấu hổ thi thoảng ghé mắt nhìn chàng trai trẻ, vừa níu góc áo Mạnh Tĩnh Nghiên. Gáo áo cô cũng sắp bị Nghê Thụy Tuyết nhàu nát!
Thành Trạm Vũ thích con gái ngoài mặt khẩn trương, kích động nhưng không nói chuyện, song với những cô gái khác lại không như thế. Anh rất ghét ánh mắt Nghê Thụy Tuyết nhìn mình, nhưng ngại cô là bạn của Mạnh Tĩnh Nghiên nên đành cúi đầu nhìn mặt đất, không để ý tới cô.
Mê trai sau lưng người ta không có vấn đề gì, nhưng ở cạnh người ta có thể bớt lại không? Thật mất mặt mà!
Lý Minh Trạch ra sau, chàng trai lớn này không "xấu hổ" như Nghê Thụy Tuyết, thấy thêm một người đứng cạnh Mạnh Tĩnh Nghiên, lập tức cảnh giác, "Cậu ta là ai?"
"À, cậu ấy là Thành Trạm Vũ, bạn...của tớ." Nghĩ tới nghĩ lui, dù là ân nhân cứu mạng hay fan tặng kẹo que đều không thích hợp để người khác biết, cô và cậu ta, miễn cưỡng cũng có thể coi là bạn bè, nhỉ?
"Thành Trạm Vũ, tên của cậu thật dễ nghe, là cha cậu đặt à?"
Ba Thành là vết sẹo trong lòng Thành Trạm Vũ thế nên vấn đề của Nghê Thụy Tuyết không được trả lời.
Cảm giác bị người khác không chú ý tới thật thất vọng, lại có chút oan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034399/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.