Mạnh Tĩnh Nghiên không thích ăn kẹo, nhưng người bạn nhỏ khác thì vẫn ăn ngon lành. Đám người Chu Phương kiếm tiền mua một cân hoa quả thêm một túi kẹo thỏ trắng nữa, hàng vừa đưa ra liền nhanh chóng bị đám trẻ con đua nhau giành giật, thiếu chút nữa ngã lăn quay.
Kẹo tuy ngon, nhưng lại chính là viên đạn bọc đường, ăn nhiều chỉ có hư răng. Chỉ vì muốn cướp kẹo mà xông vào đánh nhau thật đúng là…, nhưng vừa nghĩ đến đây lại chợt nhớ ra bản thân vẫn còn nhỏ. Cho nên phải nhớ kỹ chuyện này, mười năm sau lấy ra để cười nhạo bọn họ! Ha ha he he......
Mấy vị giáo viên cũng không can thiệp vào chuyện này, chỉ cười híp mắt nhìn đám trẻ con oa oa kêu to, trong miệng vẫn còn lúng búng ngâm kẹo. Hôm nay ăn nhiều một chút cũng không sao, ngày mai, ngày mai làm gì có mà ăn nữa. Trẻ con ngây thơ đáng yêu đúng là dễ gạt.
Bà Chu kéo bàn tay nhỏ nhắn của cô nhóc nào đó, trong mắt đều là ý cười. Bà không yên tâm khi giao Mạnh Tĩnh Nghiên vào trong tay đám choai choai như Chu Phương và Từ Linh Lung. Lúc tập múa ở nhà Từ Linh Lung, Chu Phương dẫn đi dẫn lại còn dễ nói, nhưng chính thức diễn xuất lại phải đến hội trường mà trường học của Chu Phương thuê, ở đó người đi kẻ lại đông đúc, không an toàn chút nào. Mẹ Mạnh lại không thể phân thân ra được, nên bà Chu liền xung phong nhận việc đi theo.
Một là trông coi Mạnh Tĩnh Nghiên không bị
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034328/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.