Nguyên một buổi chiều Mạnh Tĩnh Nghiên rất lo lắng đề phòng, thời điểm bà nội của Lý Minh Trạch tới nhà trẻ đón tôn tử tan học, nhìn thấy trên người hắn bị thương nói không đau lòng là giả, nhưng dầu gì bà cũng không hề làm khó mẹ Mạnh hay bắt nhà trẻ phải giải thích.
Lão nhân gia bà người đã ở nông thôn hơn nửa đời người, nên so với tư tưởng của các lão thái thái ở thành thị không giống nhau. Những lão thái thái ở thành thị đều coi tiểu tôn tử như là tiểu hoàng đế trong cung điện, té một chút liền cảm thấy đau lòng.
Bà nội của Lý Minh Trạch thì ngược lại luôn cảm thấy bé trai phải khỏe mạnh chắc nịch, té ngã trầy một trụa một chút hoặc là cùng người bạn nhỏ đánh một chút như vậy đều không phải là chuyện lớn gì. Bé trai đánh nhau không mang tính thắng thua, cùng phụ huynh những đứa bé đó tố cáo thì quá mất mặt, thua được tự mình đứng dậy tìm cách thắng trở lại là được. Lão thái thái luôn giữ vững lối suy nghĩ này của mình, mai mắn là lão thái thái không truy cứu, Khai Minh mới vừa khai giảng, nên cũng chưa có chuyện gì không vui vẻ xảy ra.
Có bà nội Chu cùng bà ngoại Mạnh nhiều kinh nghiệm chăm sóc những đứa trẻ phong phú như vậy, còn có cô Quách đầy kinh nghiệm ở đây, bản thân mẹ Mạnh lại luôn khéo léo, thời gian dài làm ở ngoài cũng đã thành thói quen, có chuyện gì xảy ra cũng có thể khéo léo đưa đẩy xử lý tốt mọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/3034322/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.