Buổi tối ba Mạnh tan tầm liền đến nhà Chu bà bà đón Mạnh Tĩnh Nghiên, làm phiền lão thái thái một ngày, mặc dù là gửi tặng ít đồ, nhưng vẫn là nhận người tình thương của người ta, ba Mạnh luôn cảm ơn Chu bà bà mãi. Chu bà bà nói, đứa nhỏ rất dễ nuôi, nghe lời lại đáng yêu, rất ra dáng người lớn. Còn dặn ba Mạnh, nếu như trong nhà có việc không trông nom tiểu Nghiên được thì cứ đưa đến chỗ bà là được.
Bình thường một mình bà ở đây cô đơn lắm. Có tiểu Nghiên làm bạn, khiến bà rất vui vẻ. Bà còn nói đã nhìn trúng Mạnh Tĩnh Nghiên, muốn cô cùng cháu trai đích tông của mình trở thành thông gia từ bé, sau đó làm cháu dâu của mình, cô ghét nhất truyền thống không tốt này.
Đời này, Mạnh Tĩnh Nghiên không hi vọng vào tình yêu gì đó, thực sự là vết thương kiếp trước quá sâu. Thời điểm cô cùng Lục Hoằng Văn quen nhau, Lục Hoằng Văn còn là một tiểu tử nghèo khó. Cô cùng hắn đồng thời phấn đấu, toàn tâm toàn ý chăm sóc hắn, cuối cùng đổi lại những gì đây? Cô thà rằng đi tìm Ngưu Lang, nuôi dưỡng cậu bé dễ thương, kiên quyết không tin tưởng bất kỳ người đàn ông chót lưỡi đầu môi, thề non hẹn biển nào khác.
May mà cha không đáp ứng, chỉ nói cô còn nhỏ, sẽ xem xét lại sau. Mới có ba tuổi, cô đã muốn tiểu hôn phu, thật là khiến ông phiền lòng.
Đã nghỉ một buổi học, ba mẹ Mạnh cảm thấy vết thương của cô không đáng lo lắng nữa, hôm sau vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-ve-nam-ba-tuoi-tro-ve-luc-ba-tuoi-ruoi/104076/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.