Diệp Lăng Sinh đứng trước mặt cô nở nụ cười rạng rỡ bước tới bên cạnh cô.
"Anh tưởng đã có chuyện gì xảy ra với em rồi, em vẫn khẻo mạnh thật tốt".
Cô nhìn Diệp Lăng Sinh trước mặt với vẻ mặt trầm tư rồi nhếch mép cười với vẻ nguy hiểm.
"Em không sao có vẻ anh rất thất vọng".
"Sao có thể? anh tất nhiên là muốn em không sao rồi".
Diệp Lăng Sinh vội vàng giải thích, hắn không biết cô đã uống lộn thuốc gì mà lại ăn nói với hắn kiểu đó, nếu bình thường cô đã chạy tới bên hắn Lăng Sinh này Lăng Sinh nọ rồi nhiều lúc khiến hắn cảm thấy cô rất phiền.
"Lăng Sinh".
Phẩm Văn Văn đi tới gọi Diệp Lăng Sinh một cách thân mật.
"Văn Văn".
Lăng Sinh, Văn Văn gọi nhau một cách thân mật như vậy.
Vậy mà kiếp trước mặc dù cô đã thấy hắn và Phẩm Văn Văn chắc chắn có vấn đề, nhưng khi nghe những lời ngon ngọt của hắn cô vẫn chọn tin hắn, kiếp trước cô đúng là quá ngu ngốc.
"Hai người có vẻ thân thiết".
"Không phải đâu Quân Dao à không phải giống như cậu nghĩ đâu tớ và anh Lăng Sinh chỉ là bạn bè bình thường".
"Phải đó bọn anh chỉ là bạn".
Chỉ là bạn sao? nếu là kiếp trước chắc cô đã tin rồi.
"Hai người sao vậy, em chỉ nói hai có vẻ khá thân thiết... chắc lẽ là có tật giật mình".
"Sao có thể chứ".
Khuôn mặt Diệp Lăng Sinh trở nên căng thẳng.
"Phải đó, anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-tieu-to-tong-cua-te-thieu/2645255/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.