Nhìn theo hướng giọng nói là một nam tử cao ráo, một thân khí chất, tay cầm quạt lụa gỗ, trên mặt còn đeo mặt nạ che nửa khuôn mặt, cả người toát ra vẻ lạnh lùng áp đảo. Nam nhân ấy từ đầu đến cuối mặt không biến sắc, đáp lại lời hống hách của tên kia:
"Kẻ như ngươi cũng có tư cách hỏi bổn vương?"
"Còn tự xưng mình là bổn vương, ngươi nghĩ mình là người hoàng tộc chắc?"
"Nhiều lời. Ngươi thả người hay không?"
"Muốn cướp người của tiểu gia, ngươi nằm mơ đi."
Nói rồi hắn ra lệnh cho hai tên đàn em tấn công, lưỡi dao chưa kịp đến quá gần trên trời bỗng xuất hiện hai ảnh vệ lao xuống, chốc lát đã giải quyết hai tên đàn em. Lúc này tên cầm đầu mới biết người trước mặt không dễ chọc, liền thả Cẩn Lan ra rồi chạy mất.
"Hai ngươi bắt tên đó lại cho ta, bắt sống!"
Một lúc Cẩn Lan mới chấn tỉnh được, chỉnh lại y phục, liền hành lễ cảm tạ ơn cứu mạng vừa rồi:
"Đa tạ vương gia cứu mạng tiểu nữ, không có người không biết bây giờ tiểu nữ ra sao rồi."
"Hửm, cô biết bổn vương?"
"Ngài là Tề vương gia, đệ đệ được hoàng thượng sủng ái nhất cũng là người được phong vương gia trẻ tuổi nhất trong triều, là một người tài trí luôn giúp triều ta bày binh bố trận, lập kế sách."
"Ồ! Cô cũng hiểu biết nhỉ."
"Vương gia nổi danh thiên hạ, tiểu nữ cũng chỉ là nghe danh, nay được vương gia cứu giúp tiểu nữ không biết lấy gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3732286/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.