Thế giới của nàng bị hủy hoại trong tay của người nàng từng yêu nhất. Kiếp trước nàng hi sinh tất cả cho hắn, yêu hắn, cha nàng thương nàng nên giúp hắn lên ngôi. Tên khốn đó lại lấy oán báo ân, hãm hại nhà nàng.
Nghĩ đến chuyện trước đây, nàng không khỏi buồn rầu. Cẩn Thần để ý được ánh mắt nàng có chút thay đổi, chàng kéo tay Cảnh Điềm đi chậm lại, ân cần hỏi nàng:
"Tiểu Điềm, nàng sao thế? Không khoẻ chỗ nào sao. Ta dẫn nàng đi mua kẹo hồ lô nhé."
Nàng hơi giật mình trước lời nói của Cẩn Thần, kẹo hồ lô? Sao chàng ấy biết nàng thích ăn kẹo hồ lô thế? Nàng không nhịn được mà hỏi Cẩn Thần:
"Sao chàng biết ta thích kẹo hồ lô?"
Nhớ lại kiếp trước Tề Hoàng không hề biết nàng thích kẹo hồ lô. Cũng có lần nàng nói cho hắn biết mình thích kẹo hồ lô nhưng rồi hắn cũng không nhớ. Vậy mà Cẩn Thần, người trước kia nàng ghét bỏ lại biết được sở thích nhỏ nhoi này của nàng.
"Ta biết. Trước đây khi trong lễ hội, ta thấy nàng cùng một nha hoàn dạo phố, không nhịn được mà đi theo muội. Lúc đấy thấy muội ghé vào một chỗ bán hồ lô, nàng ăn rất nhiều nên ta đoán nàng rất thích kẹo hồ lô."
"Chàng theo dõi ta?"
"Không phải theo dõi mà là vô tình bắt gặp rồi đi theo."
"À, phải rồi, muội muội chàng đâu."
"Ý nàng là Cẩn Lan."
"Đúng rồi, sao không thấy muội ấy? Không phải bình thường muội ấy hay theo huynh sao, sao giờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-tuong-quan/3732281/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.