Thành phố Giang Tây thời kỳ kháng chiến, cuối năm 1978.
Tại một chuồng ngựa nhỏ ở ngoại ô thành phố, nơi mà trước đây những tên xâm lược đã càng quét không thương tiếc, hậu quả từ một nơi đầy người sinh sống vui vẻ và hạnh phúc lại trở thành chốn hiu quạnh vắng bóng người, những người may mắn sống sót sau trận chiến đã lần lượt bỏ đi.
Thời điểm này đã là mùa đông, nhiệt độ ở nơi đây đã xuống thấp âm độ, ban đêm lạnh đến thấu xương, nếu không được ăn mặc kín đáo và giữ ấm thì khẳng định sẽ chẳng sống nổi đến mùa xuân, vì cái lạnh ở đây sẽ khiến con người chết dần chết mòn.
"Sột soạt!"
Vân Chi Lâm lúc này đang bất tỉnh trong chuồng ngựa chợt nghe thấy âm thanh gì đó, cô từ từ mở mắt ra và nhìn về phía phát ra tiếng động. Trước mặt cô là một gã đàn ông, người này cũng không phải kẻ xa lạ, mà chính là trưởng quản gia ở Vân Gia Trang, là nhà cha ruột của cô.
Lão ta hình như đang tìm cái gì đó, vẻ mặt cực kỳ căng thẳng. "Nó ở đâu được nhỉ? Nếu không tìm thấy thì mình sẽ không thể ăn nói với đại tiểu thư được, cái đồ xúi quẩy này giấu ở đâu cũng không biết nữa?" Có lẽ vẫn chưa tìm thấy thứ mình muốn, ông ta nhíu mày khó chịu nói.
Vân Chi Lâm nghe đến đây liền cảm thấy buồn cười, đại tiểu thư của Vân gia không phải là người đang ở trước mặt ông ta hay sao, kẻ mà trong miệng ông ta nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-cua-thieu-tuong/2950404/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.