Cố Trạch Thần trên người vẫn còn mặc quân phục, hình như anh vừa làm gì đó cho nên quần áo có hơi nhăn nhúm một chút. Mặc dù như thế, nhưng vẻ ngoài bắt mắt của anh có thể cứu vớt tất cả, bởi vì đâu ai muốn chú ý tới cái gì khác khi nhìn vào khuôn mặt của anh.
Mà Vân Chi Lâm vẫn ngây ngốc ngồi đó chờ đợi câu trả lời từ anh. "Sao anh lại không trả lời?"
Cố Trạch Thần lúc này mới giãn cơ mặt ra, anh cười. "Đã lâu rồi không nhìn thấy nàng dâu nhỏ, cho nên anh phải cẩn thận ngắm em kỹ một chút!" Giọng nói trêu chọc xen lẫn chút dịu dàng.
Vân Chi Lâm bị anh trêu đến đỏ bừng cả mặt, vì để chữa ngượng cô liền nhanh chóng đổi đề tài. "Nghe nói là anh đã chọn bộ trang sức này cho em, cảm ơn anh!" Giọng cô lúng túng, trông cực kỳ đáng yêu.
"Để chọn được bộ trang sức này anh phải tốn rất nhiều công sức, nàng dâu nhỏ của anh chỉ muốn cảm ơn suôn thế này thôi sao?" Cố Trạch Thần đưa tay chống cằm, anh nghiêng đầu đáp lại cô.
Vân Chi Lâm bối rối nắm lấy vạt áo, cô thẹn thùng. "Thế anh muốn như thế nào, hay là em tặng cho anh một bộ tây trang?"
Giống như chỉ chờ có như thế, Cố Trạch Thần ranh mãnh cong khoé môi lên, anh áp sát đến gần khuôn mặt Vân Chi Lâm, mặt dày nói. "Hôn một cái được không?"
Tây trang hay tiền bạc thì Cố Trạch Thần không thiếu, những thứ đó với anh cũng quá tầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-cua-thieu-tuong/2950363/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.