Thẩm Đại An nhìn thấy đã bắn trúng con mồi, hắn ta liền thích thú cười lớn. "Haha, mày cho dù có tài giỏi cỡ nào thì cũng không thể tránh được viên đạn của tao nhỉ? Cho dù bọn tao có thua, thì ngày hôm nay cũng phải mang cái mạng của mày theo!"
Bất ngờ một cơn gió lớn thổi đến, làm cho cây cối và lá cây bắt đầu rung chuyển dữ dội, khiến tầm nhìn của Thẩm Đại An và những tên còn lại bị hạn chế.
Lúc nãy đã khó phát hiện ra Cố Trạch Thần rồi, bây giờ còn làm cho bọn chúng trở nên khó khăn hơn.
"Mẹ kiếp, lúc nào không nổi gió lại chọn ngay lúc này!" Một tên bất mãn rống to.
Nhưng Thẩm Đại An lúc này lại rất bình tĩnh. "Yên tâm, nó đã bị thương rồi, chạy cũng không thoát đâu. Bọn bây nhanh đến đó xử lý nó đi, cho nó đoàn tụ với lão già kia sớm một chút."
"May quá, trời ngưng gió rồi!" Mắt thấy gió đã đứng lại, mọi thứ đều trở nên yên tĩnh, bọn chúng cảm thán nói.
Có điều bọn chúng không ngờ rằng, một khi mọi thứ đã trở về bình thường thì chính là giấy phút bọn chúng phải trả giá bằng mạng sống.
Khi một tên địch cố tiếp cận chỗ mà Cố Trạch Thần đang ẩn nấp, thứ phát hiện chỉ là vài vết máu loang lổ bên dưới những chiếc lá khô, nơi đó hoàn toàn trống trơn.
"Không xong rồi, hắn trốn đi đâu rồi!" Tên kia hốt hoảng kêu lên, nhưng khi hắn quay đầu nhìn lại, mặt mày trở nên tái đi.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-phu-nhan-cua-thieu-tuong/2950277/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.