Niên Bạch Hiên tỉnh dậy, cậu không biết vì sao hôm nay lại mơ nhưng cậu vẫn không nhìn thấy tên người trên bia mộ, cậu có chút khó chịu, nhưng giấc mơ của cậu quả thật khiến cho cậu cảm thấy có thể đó là gia đình của cậu, có thể cậu còn có một người anh trai, nhưng tất cả đều là mơ hồ, Niên Bạch Hiên không biết nên tin hay không, cậu luôn cho rằng giấc mơ chỉ là giấc mơ, sinh ra do sự việc mà trước khi bản thân ngủ suy nghĩ đến liền sẽ mơ như vậy
Mạc Vỹ đã dậy từ sớm, nhưng hắn hôm nay không bận đồng phục, Niên Bạch Hiên nhìn thời gian cậu mới chợt nhận ra là đã trễ giờ học, cậu định lên tiếng mắng Mạc Vỹ thì hắn đã nói trước
"Hôm nay chúng ta không lên lớp, cậu cùng tôi ra ngoài một chuyến"
Niên Bạch Hiên khó hiếu
"Ra ngoài làm gì, sao đột nhiên lại trốn học ra ngoài"
"Đi cùng là được đừng hỏi nhiều"
Niên Bạch Hiên cảm thấy có chút thắc mắc nhưng cậu vẫn đồng ý, thật ra kiếp trước Mạc Vỹ cũng từng nhắc đến chuyện có anh trai chỉ là không nhắc nhiều vì người đã chết, Niên Bạch Hiên cũng không hỏi sâu về việc này vì cậu biết không nên đụng vào nỗi đau của người khác
Kiếp này, có nhiều chuyện kì lạ phát sinh cho nên cậu cũng chỉ đành thuận theo, nhưng cũng từ đó mà biết được thêm rất nhiều chuyện
Mạc Vỹ đưa Niên Bạch Hiên trốn học ra khỏi trường bằng lối đi mà Cảnh Hàn thường hay đi, nơi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-lao-ba-cua-tuong-quan/3649732/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.