Một tuần huấn luyện nhanh chóng trôi qua, hai người Mạc Vỹ trở về học viện, trên người cũng không ít thương tích, Cảnh Hàn như sắp chết đến nơi, lần sau hắn tuyệt đối không đi theo Mạc Vỹ nữa
Mạc Vỹ cũng nhận được tin tức cơ giáp mới đã được đưa đến trường, hắn vô cùng hài lòng, đợi hôm nào đó sẽ đến lái thử cơ giáp
Niên Bạch Hiên nhìn thấy bộ dạng của Mạc Vỹ và Cảnh Hàn sau nhiều ngày mất tích liền rõ, cậu kiếp trước cũng từng hỏi Mạc Vỹ nếu như có một thoả thuận gì với Mạc đại tướng thì hắn sẽ phải làm theo ý cha hắn trong vòng một tuần. E là lần này để đổi lấy đống cơ giáp kia Mạc Vỹ đã chịu cực không ít
Niên Bạch Hiên quyết định khi trời tối sẽ mang ít thuốc đến cho Mạc Vỹ chữa trị vết thương, mấy thứ này là do Phàm Ân làm, trị thương rất tốt
Buổi đêm Niên Bạch Hiên đến tìm Mạc Vỹ, trong phòng chỉ còn mỗi hắn, Cảnh Hàn đã sớm trốn đi tìm vui rồi
Nghe tiếng chuông thông báo, Mạc Vỹ liền mở Tiểu Mạc lên xem là ai đến. Nhìn thấy là Niên Bạch Hiên, hắn bất ngờ nhưng cũng nhanh chóng mở cửa
“Cậu biến đi đâu một tuần vậy”
“Tôi với cậu thân thiết đến mức này rồi sao”
Mạc Vỹ hỏi lại, Niên Bạch Hiên cảm thấy thật muốn quay về, đã có ý tốt quan tâm còn gặp người phủ phàn như vậy
“Vậy tôi đi về”
“Có chuyện gì sao, sao đột nhiên đến thăm tôi, lần đầu tiên đấy”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-lao-ba-cua-tuong-quan/3318875/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.