Hai người ở trong phòng đã trôi qua được hơn năm tiếng, bên ngoài trời cũng đã tối, Mạc Vỹ đã tìm cách để mở khoá từ bên trong nhưng không thành, cho Tiểu Mạc liên hệ với Cảnh Hàn cũng không được do khi Niên Bạch Hiên làm nổ thiết bị kia đã làm cho sóng trên trí tuệ nhân tạo trong đồng hồ trên tay họ bị nhiễu, phải ra khỏi đây mới có thể sử dụng được
Niên Bạch Hiên không quá lo lắng, cậu biết chỉ cần Tư Ái Lạc không thể liên lạc được với cậu, anh nhất định sẽ lật tung cái trường lên mà kiếm cậu, có điều sẽ mất chút thời gian và hơn hết đó là cậu đang trong kì phát tình, trong túi quần cậu chỉ còn một ống tiêm ức chế, càng không thể lộ liễu trước mặt Mạc Vỹ mà tiêm
“Cậu không lo lắng không ra khỏi đây được sao”
Thấy bộ dạng Niên Bạch Hiên không có gì là gấp gáp khiến Mạc Vỹ không nhịn được hỏi
“Đương nhiên là không, Tư Ái Lạc nếu không liên lạc được với tôi nhất định sẽ lật tung cái trường này lên tìm tôi, đến lúc đó cũng sẽ tìm đến nơi này, thay vì mất sức làm hành động ngu ngốc, tôi dành sức lực để có thể sống còn tốt hơn”
Mạc Vỹ nhìn thái độ của cậu cùng lời cậu nói cũng cảm thấy đúng, Tư Ái Lạc cái tên đó luôn theo sát Niên Bạch Hiên, nếu như cậu biến mất quá lâu sẽ nghi ngờ mà đi tìm, bọn họ sẽ nhanh chóng được ra khỏi đây thôi chỉ có điều e là không dễ dàng gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-thanh-lao-ba-cua-tuong-quan/3318872/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.