Tuyết rơi?
Nghe được tin này, Diệp Vân Khinh bắt đầu do dự có nên lên mặt đất không. Dù sao lúc này nhiệt độ trên mặt đất chắc chắn thấp hơn rất nhiều so với ở đây, huống chi, lòng đất có hoa trắng nhỏ chế tạo dưỡng khí và thức ăn nước uống sung túc trong không gian dị độ, chỉ cần không cho hoa trắng nhỏ phát triển quá nhanh thì nơi này hầu như không có sinh vật uy hiếp được họ, có thể được xem là một nơi ẩn núp lý tưởng.
Thật ra mà nói, Diệp Vân Khinh chỉ sợ cũng càng muốn sống ở trong lòng đất như thế này hơn, nhưng trốn ở đây không phải kế hoạch lâu dài. Nếu gặp phải sinh vật kỳ dị nào đó công kích, chạy đều không chạy được, anh ta vẫn có khuynh hướng lên mặt đất sinh hoạt.
Nhưng những người khác cũng không phải đều nghĩ như vậy.
"Rời đi?" Sau đó không lâu, khi nhóm người Diệp Vân Khinh hỏi thăm những người khác trong khu nam năm, tất cả mọi người lộ ra vẻ khó tin: "Tại sao phải rời đi?"
Đây chính là lý do anh ta muốn rời đi, Diệp Vân Khinh thầm nói trong lòng. Thời gian an nhàn quá lâu, bọn họ còn có thể cầm vũ khí lên sao?
"Chúng tôi không đi." Sớm chiều ở chung với nhau trong hai tháng trời, mọi người đều quen thuộc, có ỷ lại lẫn nhau. Có hai người đã có bầu, họ thậm chí không biết phụ thân của đứa bé trong bụng là ai, cũng không biết phải sinh con thế nào trong điều kiện thiếu thốn y dược dưới lòng đất này, nhưng so với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-choi-tan-the/1248956/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.