Nếu như thế giới này vốn chính là một trò chơi?
Đôi lúc nửa đêm tỉnh giấc, Diệp Vân Khinh đã từng suy đoán như vậy. Thế giới này có gì đó không thích hợp, từ khi ba tháng khô hạn liên tiếp, đến ba tháng mưa to, dưới sự áp bách của động thực vật và thiên nhiên, nhân loại dường như không còn lực hoàn thủ. Anh ta chưa từng nghe được tin chính phủ triển khai hoạt động khai phá vũ khí lớn, đạn đạo. Điều này không quá hợp lý.
"Nếu chúng ta đang ở trong trò chơi." Diệp Vân Khinh rõ ràng thời gian suy nghĩ của mình quá dài, thấy giáo sư sắp có vẻ mất đi hứng thú, anh ta kịp thời hỏi: "Tại sao chúng ta lại không có ấn tượng gì? Mục đích của trò chơi này là gì?"
Cùng lúc đó, Tiêu Vũ Hiết đang từ tầng 4 dưới mặt đất cẩn thận xuất phát, chân cô vừa chạm đất đã phát hiện, đế giày dính nước, cô trực tiếp thay một đôi giày dự bị, dọc theo cầu thang tiếp tục xuống dưới.
Bên cạnh ba tầng dưới cầu thang rải rác đá vụn, cô vòng qua chúng, đeo kính mắt hồng ngoại cẩn thận nhìn vào bên trong. Bảy tám phần của đại sảnh nằm mấy chục người, cô đoán những người này là thân thể dự bị của giáo sư, liền không đi quản.
"Vấn đề cậu hỏi." Triệu giáo sư có chút tán thành, thân thể Sở Ca gật đầu, thấy màn này, Diệp Vân Khinh bất giác nhìn về Dư Tịch đang đứng sau đám người.
Sắc mặt cô ta lạnh lùng, dường như thân thể bị người thao túng kia không phải là bạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-choi-tan-the/1248954/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.