Tiêu Vũ Hiết không phải người chưa từng trải qua sóng gió, nhưng gặp phải tình cảnh như vậy cũng không phải thường xuyên, nói thật ra, lúc ấy tay cô run đến mức thiếu chút nữa rớt xuống từ trần nhà. Nhưng về sau, cô dịch chuyển khỏi vị trí của mình, thấy bọn người mặc áo khoác trắng này vẫn không nhúc nhích gì, mới biết được rằng bọn chúng vốn là nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.
Bọn chúng đang làm gì vậy?
Tiêu Vũ Hiết bỗng dưng nhớ tới tấm ảnh chụp đã bị Diệp Vân Khinh thu lại kia, những người mặc áo khoác trắng trong ảnh cũng dùng loại ánh mắt này nhìn chằm chằm vào ống kính, chẳng lẽ lúc đang chụp ảnh, bọn họ đã biến thành như thế này sao? Khi đó trong tầng lầu còn có thể dùng điện, hẳn là trước tận thế, hoặc là lúc tận thế mới bắt đầu chưa được bao lâu nha.
Cô không dám đứng trong tầm mắt "đám người" này lâu, sợ không cẩn thẩn kích thích đến mệnh lệnh gì đó khiến chúng đồng loạt tiến lên. Cô nhẹ nhàng rơi xuống lan can hành lang. Loại lan can này cũng không phải làm bằng sắt, mà là dùng bê tông tạo thành, cao khoảng đến phần bụng. Cô cúi đầu xuống liền cảm giác được khe hở ngoài lan can mọc lên một bông hoa nhỏ màu trắng. Lúc cô rơi vào rào chắn đã tạo ra cơn gió nhẹ, thổi qua những bông hoa nhỏ kia, phát ra tiếng gió rất nhỏ, nhưng trong tai cô, tiếng rì rào kia vô cùng rõ ràng.
Vừa rồi quá nhiều người, tiếng bước chân, tiếng nói chuyện, tiếng hít thở hỗn tạp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tro-choi-tan-the/1248951/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.