Thấm thoát Lam Ý đã trở về nước được 2 tuần. Sau khi thu xếp công việc đâu vào đó thì cô đã tìm một ngôi trường tốt nhất cho Tiểu Ngọc tiếp tục việc học tập của mình. Khi đến trường cô để làm thủ tục nhập học cô luôn dắt Tiểu Ngọc theo cùng. Ban đầu đến trường thì con bé rất háo hức khi được học tại trường mới, nhưng khi thấy các bạn cùng trang lứa đến trường đều có ba mẹ đi cùng thì bỗng tâm trạng của Tiểu Ngọc trùng xuống, bắt đầu buồn bã. “ Sao Tiểu Ngọc không nói gì nữa? ’’ là một người mẹ nên không khó để Lam Ý phát hiện đều bất thường trên người cô con gái nhỏ của mình Tiểu Ngọc buồn bã không trả lời tầm mắt thì vẫn đang nhìn mấy bạn học khác cùng nắm tay ba mẹ đến trường. Tuy con bé hiểu chuyện không hỏi về ba mình, nhưng con bé chỉ mới là một đứa trẻ 6 tuổi. Dù hiểu chuyện đến mấy cũng có lúc phải mềm yếu mà thôi. “ Con không sao ạ ’’ Dĩ nhiên Lam Ý đã phát hiện được sự bất thường đó thì cô cũng đã biết được nguyên nhân. Là người làm mẹ cô cảm thấy thật sự có lỗi với Tiểu Ngọc rất nhiều. Từ lúc chào đời đến nay vẫn không biết ba mình là ai? Tuy nhà họ Sở thừa sức lo cho Tiểu Ngọc nhưng đó chỉ là vật chất, còn tình cảm gia đình nhất là tình cảm của người ba là thứ mà Tiểu Ngọc đang thiếu thốn. “ Tiểu Ngọc đừng buồn, cuối tuần này mẹ dẫn Tiểu Ngọc đi chơi công viên nha ’’ Vì công việc cũng đã đâu vào đó ổn định hơn nên Lam Ý cũng rảnh vài ngày. Cô muốn dẫn Tiểu Ngọc đi chơi, một phần cũng giúp con bé không nghĩ đến những chuyện buồn nữa. “ Thiệt không hả mẹ? ’’ nghe đến đi chơi Tiểu Ngọc liền háo hức trở lại “ Đương nhiên là thật, có khi nào mẹ gạt Tiểu Ngọc chưa nè! ’’ “ Aaaa, Tiểu Ngọc yêu mẹ nhất trên đời này ’’ con bé vui mừng tới mức ôm chầm lấy cổ cô không buông, đặt những chiếc hôn lên gò má của Lam Ý Người ta nói quả không sai, con nít luôn vô lo vô nghĩ. Mới khi nãy con bé còn buồn bã mà khi nghe đến đi chơi liền tươi cười trở lại. Sau khi làm mọi thủ tục nhập học xong hai mẹ con cô đã đi đến một nhà hàng để dùng bữa. Nhà hàng không quá to, nhưng ở đây trang trí tạo cho khách hàng một cảm giác rất ấm áp. Nơi đây cũng là nơi lúc trước cô và bạn thân của mình đã ghé đây ăn nhậu.Lúc trước chỉ là một quán ăn nhỏ lề đường nhưng sau bao nhiêu năm thì họ đã mở được một nhà hàng tầm trung như vầy quả thật rất vất vả. May mắn thay nhà hàng thu hút được rất nhiều khách hễ người này vừa ra thì người khác lại vào, xem ra tình hình kinh doanh rất ổn định. Nhớ lại đúng là tuổi trẻ cũng có phần ngông cuồng. Cô còn nhớ lúc đó cô đang buồn về chuyện tình cảm liền đi giải sầu để quên chuyện đời, ai dè càng say thì càng nhớ đến nhiều hơn. Mãi cuốn theo dòng suy nghĩ, Hứa Vi bạn thân của cô cũng đã đến: “ Vi Vi ở đây nè ’’ Lam Ý vẫy tay ra tín hiệu cho biết là mình đang ngồi ở đây “ Xin lỗi cậu, khi nãy quay quảng cáo ra hơi trễ để cậu phải chờ rồi ’’ Hứa Vi ráo riết đi lại chỗ cô “ Không sao, mình biết là cậu bận nhiều việc mà. Dẫu sao giờ cậu cũng là mình tinh nổi tiếng rồi ’’ Lam Ý có ý chọc Hứa Vi “ Cậu này, ể đây là… ’’ Hứa vi khá bất ngờ với vị khách tí hon đang ngồi kế bạn thân mình “ Đây là Tiểu Ngọc, con bé là con của mình ’’ Lam Ý chính thức giới thiệu Từ lúc cô mang thai cho đến sinh và sau đó cũng chưa một lần nói chuyện cô đã có con cho Hứa Vi nghe. Một phần cô sợ Hứa Vi sẽ khuyên cô bỏ, cô biết Hứa Vi không xấu nhưng Hứa Vi sẽ sợ cô khổ sở khi phải một mình nuôi con, hai nữa là cô sợ Cố Thời Ngôn sẽ biết được liền đem con bé rời khỏi cô. “ Cậu đã lấy chồng rồi sao? ’’ Hứa Vi không khỏi bất ngờ khi nghe đứa bé này là con của cô Trong đầu cô hiện tại chỉ nghĩ đến cái người đàn ông tệ bạc kia nhưng cô lại không dám nhắc đến. Lam Ý lắc đầu ngầm trả lời là “ không phải ’’ “ Vậy là của người… ’’ Hứa Vi lúc này còn sốc hơn “ Đúng vậy ’’ nhắc đên đây Lam Ý lại ức nghẹt nước mắt, cố gắng kiềm nén “ Mẹ sao mắt mẹ đỏ vậy ạ? ’’ Tiểu Ngọc đang ngồi ăn kem, ngây ngô hỏi “ Mẹ không sao, Tiểu Ngọc cứ ăn kem tiếp đi ’’ “ Để Tiểu Ngọc lau mắt cho mẹ nha ’’ nói rồi con bé chòm lấy khăn giấy trên bàn ăn kéo ghế xích lại mẹ mình nhẹ nhàng nhón chân lau đi mí mắt đã ướt kia của mẹ mình “ Con bé thật ngoan và hiểu chuyện ’’ Hứa Vi cảm thấy bé con này rất đáng iu “ Tiểu Ngọc đây là bạn thân của mẹ con có thể gọi là mẹ Vi hoặc là… ’’ Chưa đợi cô nói hết câu Tiểu Ngọc đã liền gọi ngay: “ Mẹ Vi con là Tiểu Ngọc ạ ’’ “ Ôi con bé đáng iu giống cậu vậy Ý Ý à. Bé con ngoan sau này mẹ Vi sẽ dẫn con đi chơi, đi ăn, đi shopping thỏa thích luôn chịu không nào? ’’ “ Dạ chịu ạ ’’ Trang web hiện không khả dụng x+AAAAAElFTkSuQmCC Trang web hiện không khả dụng Không thể tải trang web tại https://tpc.googlesyndication.com/sadbundle/$csp%3Der3$/4048324555338217920/300x250.html#t=11549391144232098112&p=https%3A%2F%2Fgoogleads.g.doubleclick.net do: net::ERR_NAME_NOT_RESOLVED
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]