Sau mấy tiếng đồng hồ bị Cố Thời Ngôn hành xác chỉ vì một ly cà phê nhỏ bé thì Lam Ý cuối cùng cũng đã tan làm và thoát khỏi tên ác ma kia.
Lam Ý đang định đi đến trạm xe buýt gần công ty để đón xe buýt về nhà thì lại thấy chiếc xe hơi màu đen ( nhìn cái là biết toàn mùi tiền) đang đỗ trước mặt mình, cửa sổ xe bắt đầu hạ xuống Lam Ý cũng tò mò mà nhìn xem trong xe là ai.
Nhưng khi đưa mắt nhìn thì lại thấy Cố Thời Ngôn thì cô há hốc mồm:
" Có xe sang thì hay lắm sao! Hứ " Lam Ý nói lí nhí thầm rủa
" Bíp bíp "
" Anh đang làm gì vậy hả? " Lam Ý giật mình, quay lại chửi
" Lên xe " Cố Thời Ngôn nháy mắt qua ghế phụ
" Không thích " Lam Ý nói rồi định quay đi
" Tiền lương " Cố Thời Ngôn nắm được thóp nên lần nào Lam Ý từ chối thì giựt mà thôi
" Vừa lòng anh rồi chứ! " Lam Ý cũng không cãi lại mà trực tiếp mở cửa xe ngồi vào rồi đóng cửa thật mạnh
" Tốt " Cố Thời Ngôn cảm thán một câu rồi trực tiếp lái xe đi.
" Có muốn ăn chút gì không? "
" Tôi không đói " Lam Ý không thể hiểu nỗi rốt cuộc con người này muốn gì nữa
" Nhưng tôi đói " sau đó Cố Thời Ngôn liền đổi hướng lái xe về hướng ngược lại
" Cố Thời Ngôn rốt cuộc anh muốn làm gì hả? Không phải anh rất ghét tôi sao? Sao tối ngày cứ lãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tong-tai-chuoc-lai-loi-lam/460955/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.