" Cô nên nhớ, khi cô chưa ra khỏi công ty này thì cô vẫn là cấp dưới của tôi " Hạ Phàm đi đến chỗ Lam Ý giơ tay cao lên
" Bốp " Lam Ý phản ứng nhanh liền lấy tay đỡ
" Vậy thì đã sao! " Lam Ý mạnh bạo dùng một tay bóp chặt cánh tay của Hạ Phàm còn tay kia thì trả đũa lại.
" Chát " tiếng tát vang in ỏi trong phòng làm việc.
" Cô dám đánh tôi? " Hạ Phàm vì bị lực tát quá mạnh nên ngã nhào xuống đất.
" Đó là cái giá cô phải trả khi dám đánh tôi " Lam Ý lúc này trong rất đáng sợ
Hạ Phàm im bặt khi bắt gặp được ánh mắt đáng sợ kia. Từ lúc cha sinh mẹ đẻ đến giờ đây là lần đầu Hạ Phàm phải nôm nốp lo sợ như lúc này. Ánh mắt của Lam Ý như muốn nói rằng lời nói của cô sẽ đi đôi với hành động, không có chuyện gì mà cô không dám. Tuy nhiên trừ việc giết người vì đó là phạm pháp.
Hạ Phàm vẫn không cam tâm, nghiến răng nghiến lợi nói:
" Lam Ý cô dám đánh tôi, tôi sẽ nói với cấp trên đuổi việc cô "
" Tùy cô, nhưng nếu tôi bị đuổi việc thì chắc chắn tôi sẽ dẫn cô đi ăn mừng chung " Lam Ý còn mong chờ rằng mình bị đuổi việc nữa là.
Vừa dứt lời Lam Ý cũng đã đi mất, Hạ Phàm thì vẫn còn ngồi bệt dưới sàn với bao nhiêu là ánh mắt ghét bỏ đang dòm ngó.
Quảng cáo sau 2 giây, cảm ơn bạn đã ủng hộ!
Hạ Phàm không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tong-tai-chuoc-lai-loi-lam/460953/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.