" Cô biết lí do là gì mà? " Cố Thời Ngôn chán ghét nói
Sao một hồi không thấy phản ứng nào từ Lam Ý nên Cố Thời Ngôn mới nói tiếp:
" Tôi không yêu cô, người tôi yêu là Hà Vân. Đã 2 năm rồi như vậy còn chưa đủ với cô hay sao? Tôi đã quá mệt mỏi với cái cảnh về nhà là đã thấy bộ mặt giả dối của cô, tôi thật sự rất kinh tởm nó " Cố Thời Ngôn như muốn mất kiểm soát khi nói ra những lời này.
Lam Ý cảm thấy đau, rất đau ở bên ngực trái. Cảm giác như ai đó vừa lấy một con dao đâm thẳng vào trái tim của cô vậy!
Dù kết hôn chỉ là do ba mẹ Cố Thời Ngôn ép buộc nhưng dù gì cũng được 2 năm trời. 2 năm không ngắn cũng không dài mà vẫn không thể khiến cho Cố Thời Ngôn yêu mình một chút ư?
* Một chút cũng không có hay sao?
Câu hỏi đó cứ lặp đi lặp lại trong đầu Lam Ý khiến cô muốn nổ tung.
" Nhưng hình như anh quên ba mẹ rồi? Anh nghĩ 2 người họ sẽ đồng ý cho chúng ta ly hôn sao? " Lam Ý đã vứt bỏ hết lòng tự tôn của mình thậm chí còn đem ba mẹ Cố Thời Ngôn ra uy hiếp.
" Lam Ý tôi đã xem thường cô rồi. Giờ còn biết đem ba mẹ tôi ra để uy hiếp, lòi đuôi rồi sao! " Cố Thời Ngôn vỗ tay như đang tán thưởng
" Vậy thì đã sao? Vì anh em có thể làm tất cả mọi thứ " Lam Ý ngước nhìn anh với ánh mắt kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tong-tai-chuoc-lai-loi-lam/270745/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.