“Sao đây? Em có chút không thích Diêu Tinh Nam rồi.” – Tôi khoác tay Lý Y Hợp, hơi nghiêng người sang một bên, đầu ngả ra một cách dí dỏm, nửa đùa nửa thật kiểm tra thái độ của Lý Y Hợp.
“Ừ.” – Lý Y Hợp trả lời một cách bình tĩnh – “Anh biết.”
“Cái gì, anh biết cái gì?” – Tôi lắc lư làm nũng.
“Em không thích cô ấy cũng bình thường thôi.” – Lý Y Hợp thở một hơi ngắn – “Anh cũng không thích.”
“Vậy sao anh lại làm bạn với cô ấy?”
“Không phải có câu “Nếu bạn hiểu những gì tôi đã trải qua thì sẽ tha thứ cho tôi của bây giờ” sao?”
Tôi gật đầu.
“Anh chính là người biết quá khứ của cô ấy…”
“Ý anh là thời thơ ấu của cô ấy không hạnh phúc?”
Anh ấy cười nhạt: “Anh hứa với em, anh sẽ cố gắng giữ khoảng cách cô ấy hết mức có thể, để em không phải phiền muộn vì cô ấy, được không?”
Tôi nhún vai, không nói gì.
Lý Y Hợp nhìn tôi, trong mắt toàn là ý cười, anh đưa tay ra, nhẹ nhàng ôm tôi vào lòng, đầu dần dần cúi xuống gần tôi. Trong lòng trào dâng cảm giác ngọt ngào, tôi khẽ ngẩng đầu, đón nhận anh.
***
Ngay khi chuẩn bị chạm môi với anh ấy, tôi tỉnh dậy khỏi giấc mơ của mình.
Nằm trên giường, tôi có chút thẫn thờ sờ môi của mình, thật lâu không thể buông ra. Mãi cho đến khi Diêu Tinh Nam thì thầm nói mớ, tôi mới được kéo trở lại thực tại.
Nhìn đứa nhỏ nằm bên cạnh, khuôn mặt rõ ràng không có biểu cảm gì, nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-tro-thanh-me-cua-nu-phu-tra-xanh/965557/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.