Sau khi Cố Thiên Thừa bị đuổi đi, lúc này, Cố Thiên Kỳ rốt cuộc mới có thời gian lo lắng cho thương thế của Hạ Đồng.
Nhìn xem bên má sưng đỏ của cô, hắn liền đau lòng không thôi, một bên bôi thuốc, một bên lại không nhịn được mà cau chặt mi mày:"Tại sao lại không cho anh gọi bác sĩ chứ? Em nhìn lại mình đi, mặt đều đã sưng thành như vậy rồi. Khóe miệng còn rách da..."
"Nhưng tất cả đều là do anh, nếu anh đến sớm một chút..."
"Em đã nói rồi, em thật sự không sao mà, chỉ là một vết thương nhỏ mà thôi, bôi thuốc vài ngày liền sẽ khỏi."
"Nhưng cũng may là phim của em đã đóng máy rồi, nếu không, với gương mặt này, em cũng không biết nên làm sao đi diễn đây."
"Không diễn được thì không cần diễn nữa, khuôn mặt này, chỉ cần để một mình anh nhìn cũng đã đủ rồi." Nhẹ nhàng thổi vết thương cho Hạ Đồng, hòng giúp cô giảm đau, Cố Thiên Kỳ liền dùng âm thanh trầm ấm nói.
Hắn nói không nhanh, cũng không quá cường liệt, nhưng từng câu từng chữ lại rất dễ dàng đả động đến trái tim của Hạ Đồng.
Cười khẽ, cố gắng để thâm tâm của bản thân bình ổn lại, không được lún sâu vào sự dịu dàng này, Hạ Đồng liền lắc đầu nói:"Như vậy cũng không được, nếu không đi diễn, em lấy đâu ra tiền..."
"Chẳng phải có anh nuôi em rồi sao?"
Nhìn thấy Hạ Đồng quẫn bách dời mắt, không dám đối mặt với mình, cũng không tiếp tục trêu chọc cô, sợ cô lại bởi vì thẹn thùng mà bỏ trốn, Cố
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-la-bach-lien-hoa/460026/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.