Cũng không biết đã trải qua bao lâu, đến khi Hạ Đồng cảm thấy miệng lưỡi tê mỏi, ẩn ẩn có chút đau xót, đối phương rốt cuộc mới chịu phóng thích. Chỉ có điều, bởi vì vô ý, có một chút chất lỏng lại bị dính lên mặt của cô.
Nhìn thấy Hạ Đồng ho sặc sụa, tựa hồ còn có ý định đem thứ đó nuốt vào, Cố Thiên Kỳ liền vội vã đưa khăn giấy cho cô, thần sắc trên mặt tràn đầy tự trách:"Anh xin lỗi, thật sự xin lỗi..."
"Mau nhả ra đi, đừng nuốt vào..."
Nhìn thấy Cố Thiên Kỳ tay chân luống cuống, luôn miệng nói xin lỗi mình, Hạ Đồng lúc này cũng đã có chút hiểu được cảm giác khi đối diện với bản thân trước kia của hắn...
"Anh cả, anh bị Đồng Đồng lây bệnh rồi sao? Cũng bắt đầu nói xin lỗi rồi..." Mi mắt cong cong chứng tỏ cho việc, thời khắc này, tâm trạng của Hạ Đồng đang rất tốt.
Vốn còn lo âu, lại bị Hạ Đồng trêu chọc như vậy, Cố Thiên Kỳ cũng không khỏi nở nụ cười, hôn hôn đỉnh đầu của cô một chút:"Để anh gọi tài xế đến đón em, về nhà ngủ sớm một chút đi."
"Ngủ ngon, Đồng Đồng."
Lần này, cũng không cường ngạnh đòi ở lại nữa, Hạ Đồng liền lựa chọn nghe lời Cố Thiên Kỳ, lên xe rời đi.
Đáy lòng cô hiểu rất rõ thứ gì gọi là vật cực tất phản.
Nếu cô cứ tiếp tục không xa không gần, lạnh nhạt với hắn, thì sớm muộn gì cũng sẽ có một ngày hắn cảm thấy chán nản mà lựa chọn bỏ cuộc. Dù sao, hắn là người đã bị tổn thương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-la-bach-lien-hoa/460018/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.