"Gia chủ, đã khuya như vậy rồi, ngài mau về nhà nghỉ ngơi đi, nhân viên trong công ty đều đã tan tầm cả rồi. Còn nếu ngài sợ bản thân trở về sẽ bị đám ký giả đó làm phiền, vậy tôi có thể giúp ngài đặt phòng ở khách sạn Nhật Tân..."
"Cậu về trước đi, không cần lo cho tôi đâu. Cùng lắm trước khi đi, bảo nhà hàng chuẩn bị một phần cơm tối mang tới đây cho tôi là được rồi." Đạm thanh từ chối, Cố Thiên Kỳ liền phất phất tay, ra hiệu Vương Chính rời đi.
Chỉ có điều, Cố Thiên Kỳ lại ngàn vạn không ngờ được rằng, cơm tối mà chính mình chờ đợi, sẽ là do người đó đích thân đưa tới...
"Đồng Đồng?"
Nghe thấy tiếng cửa phòng mở ra, vừa ngẩng đầu, nhìn thấy thân ảnh quen thuộc đang đứng trước cửa, Cố Thiên Kỳ liền không khỏi nheo mắt, từ từ đứng dậy, mất lúc lâu mới có thể xác định, đây không phải mơ, mà là chuyện đang chân thật phát sinh.
Hạ Đồng thật sự không trốn tránh, mà còn chủ động đến tìm hắn.
Hơn nữa, bộ dạng cũng không giống như bị ép buộc, mà là hoàn toàn cam tâm tình nguyện.
Không biết có phải ảo giác của Cố Thiên Kỳ hay không, tõ ràng chỉ mới không gặp một ngày, nhưng Hạ Đồng hôm nay, dường như cũng đã tiều tụy đi rất nhiều.
Hai mắt cô có chút sưng đỏ, cũng không biết là vì trằn trọc không ngủ, hay là bởi vì đêm qua đã khóc quá nhiều.
Giống với thường ngày, Hạ Đồng vẫn mặc một bộ váy trắng, trên cổ quấn khăn choàng, phối hợp với một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-la-bach-lien-hoa/460012/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.