"Nói cho cùng, anh vẫn là không nỡ giết cô ta chứ gì?" Bị Cố Thiên Thừa rống giận như vậy, tính khí của Tô Sở Sở cũng đã bắt đầu không đè ép được:"Có phải là anh thích cô ta rồi không?!!"
"Tô Sở Sở, em nói bậy bạ gì vậy? Em thừa biết, anh căn bản là không có chút hứng thú nào với cô ta cả."
"Vả lại, đáng lẽ ra, câu này phải để anh hỏi em mới đúng. Em có phải là đã thích tên Cố Thiên Kỳ kia rồi không? Nếu không tại sao lại ghen tuông với Hạ Đồng, sợ cô ta đến gần hắn ta vậy chứ?"
"Em..." Bị Cố Thiên Thừa nói trúng tim đen, Tô Sở Sở cũng không khỏi có chút chột dạ mà né tránh ánh mắt đối phương.
Đúng vậy, dù cho có tình cảm hay không, nhưng trong suy nghĩ của Tô Sở Sở, chỉ cần một ngày cô không từ bỏ, thì bất kể là Cố Thiên Kỳ hay Cố Thiên Thừa, đều là vật sở hữu của cô, tuyệt đối không cho phép người phụ nữ khác nhúng chàm.
Nhìn thấy Cố Thiên Kỳ đối xử với Hạ Đồng tốt như vậy, Tô Sở Sở nếu nói không ghen, thì đó chính là nói dối.
Mà nhìn thấy vẻ mặt này của cô, không biết đã suy nghĩ điều gì, sắc mặt chậm rãi tái đi, bàn tay hơi hơi nhấc cao, nhưng chung quy là vẫn không giáng xuống được mà chỉ có thể thu lại, đem sự giận dữ hòa vào trong một tiếng quát lớn:"Xuống xe."
"Thiên Thừa..."
"Anh bảo xuống xe, không nghe thấy sao?" Ngừng xe bên lề đường, cảm thấy đỉnh đầu xanh mơn mởn, thời khắc này,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-la-bach-lien-hoa/459990/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.