"Gia chủ, chuyện mà ngài giao phó chúng ta đã giải quyết xong cả rồi, đảm bảo đối phương tuyệt đối không có cơ hội đông sơn tái khởi, ngóc đầu lại lần nữa."
"Về phần hạng mục với công ty xây dựng Đại Hưng mà tập đoàn Cố thị của chúng ta đang đàm phán, có lẽ chỉ cần chờ trong vòng ba ngày liền sẽ có kết quả."
"..........................."
Buông xuống tập văn kiện ở trong tay, có chút mệt mỏi tựa lưng vào ghế, Cố Thiên Kỳ liền day day mi tâm, nheo mắt nhìn đồng hồ treo tường đã điểm đến 1 giờ 30 phút sáng.
Công ty to lớn thời khắc này cũng đã sớm không còn bóng người. Theo thói quen mở khóa điện thoại, như thường lệ, ánh vào mắt Cố Thiên Kỳ liền là một tin nhắn, với dòng chữ lạnh lẽo như băng.
[ Sở Sở: Hôm qua em có lịch trình đột xuất, phải đi đến Nam Thành chụp tạp chí, anh có chuyện gì thì cứ việc làm đi, không cần tranh thủ về nhà sớm, cũng không cần chờ em về ăn cơm.]
Tin nhắn này được gửi cách đây bảy tiếng, là trong lúc hắn đang dự cuộc họp thường niên.
Lặng lẽ lái xe về nhà trong bóng đêm tĩnh mịch, đã sớm quen thuộc hết thảy, nên tâm trạng của Cố Thiên Kỳ cũng không có chút chập chùng nào cả.
Chỉ có điều, giây phút mở cửa bước vào, nương theo ánh đèn mờ ảo của phòng khách, nhìn thấy được bóng người nho nhỏ đang cuộn người, an tường nằm trên ghế sofa, tựa như là ngủ thiếp đi kia, hắn cũng không khỏi sững sờ trong giây lát.
Động tác trên tay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-toi-la-bach-lien-hoa/270878/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.