Bên phòng họp lúc này chỉ có khoảng không im lặng, cấp dưới âm thầm lau mồ hôi, từ khi trình lên bản dự án thì giám đốc của bọn họ đã luôn im lặng, sắc mặt thì lên lên xuống xuống tưởng chừng như muốn ăn tươi nuốt sống mấy người họ.
Không biết vị tổ tông nào chọc giận sếp mà thấy hắn cứ nhìn vào màn hình điện thoại, cứ vài giây lại nhìn, có khi là không thèm nghe trưởng phòng marketing nói mà nhìn trực diện vào điện thoại.
[Sao lại không gọi cho anh?] Giọng hắn bình bình ổn ổn không lộ ra chút cảm xúc kì lạ nào. (
Ninh Sương giật thót, cô cũng quên béng mất mình nên gọi điện cho Lục Tư Nghiêm, giờ thì hay rồi, đại ma đầu họ Lục kia chắc lại tức giận.
[A Nghiêm, anh phải thông cảm cho người ta, người ta chụp hình xong rất mệt luôn.] Giọng cô thiếu điều nói toẹt ra là dẹo chảy cả nước.
Lục Tư Nghiêm thẳng thừng nói một câu: [Không làm nữa, hủy hợp đồng.]
[Khoan khoan, em nói giỡn chứ nghĩa đến A Nghiêm đẹp trai của chúng ta là em khỏe liền. Giờ em trên đường về rồi đây, một lát anh kèm em học nhé?] Cô nhanh trí lái ngay sang chủ đề khác tránh cho đại ma đầu lại suy nghĩ lung tung. (1)
Lục Tư Nghiêm sắc mặt trầm ổn gập màn hình máy tính lại, hắn nhìn lướt qua đồng hồ trên tay, đáp: [Cũng được, em đến công ty đi.
[Được được, vậy em nghỉ ngơi một chút, cục cưng đợi em.] Nói xong cô cúp máy ngang.
Tuy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3675634/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.