Nhưng Diệp Uyển Như à, tuy người ngoài không biết nhưng hình tượng của cô trong mắt khách mời tham gia bữa tiệc ngày hôm nay đã không còn nữa rồi.
Nói ông Ngô Thụy Đường như vậy sẽ khiến bọn họ nghĩ cô ta ngu dốt đến mức khó nói đó.
Ngô Thụy Đường cười: “Tôi không mời mà đến khiến Diệp lão đây chê cười rồi.”
Diệp Chính Khiêm lắc đầu nhẹ, vẻ mặt giãn ra: "Nào có, bạn cũ cả, đừng câu nệ, theo tôi lên trên uống một tách trà đi”
Ồ, cô xém thì quên mất ông nội từng kể với cô việc này, Ngô Thụy Đường năm xưa là bạn học cùng lớp năm cấp 3 của ông, tuy không liên lạc bao năm nhưng tình bạn thì vẫn còn đấy.
Cô nắm tay Lục Tư Nghiêm rồi nhìn hai người họ: "Hai người có chuyện muốn hàn huyên thì phận con cháu như Sương Nhi không làm phiền nữa, ông nội và ông Ngô đi cẩn thận”
Ông nội mỉm cười: "Được, vậy bọn ta lên phòng đây, hai đứa ăn chút gì đi nhé.” Nói xong cả hai ông liền rời đi, dáng vẻ cười nói rất nhộn nhịp.
Lục Tư Nghiêm trong lòng như nở hoa, cô tỏ ra thân thiết với hắn trước mặt ông nội, đây là điều hắn không ngờ tới được.
Từ lúc quen biết và làm quen năm Ninh Sương 17 tuổi, cô luôn hắt hủi giấu giếm anh trước tất cả, giờ thì lại thay đổi, cô như muốn cho cả thế giới biết mình là người của hắn, Lục Tư Nghiêm không vui thì ai vui đây?
Ninh Sương không mảy may chú ý sắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3651239/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.