Đứng trước chiếc gương toàn thân, Ninh Sương không khỏi tấm tắc tự khen bản thân mình.
Chiếc váy này làm từ lụa cao cấp mang đến cảm giác sang trọng và mềm mại. Màu trắng của nó làm tôn lên vẻ đẹp thanh thoát và trang nhã. Phần thân váy được thiết kế ôm sát người, tôn lên từng đường cong của Ninh Sương, phần váy ở dưới xòe nhẹ cũng phần nào giúp cô dễ di chuyển đồng thời nhấn nhá cho chiếc váy.
Sau khi trang điểm qua loa cô bèn đi vào thư phòng, Quản gia Dương cười, khen: " Tiểu thư mặc chiếc váy này rất hợp đó." Vẻ đẹp kiều diễm như hoa kết hợp với chiếc váy này quả nhiên rất động lòng người.
Lục Tư Nghiêm dự định đi chung với cô nhưng vì công ty còn quá nhiều việc cần hắn phê duyệt nên không còn cách nào khác là để Ninh Sương đi một mình.
Cô đương nhiên không có ý kiến, đi một mình vừa thoải mái lại không bị ai giám sát gò bó.
[..]
Trên chiếc xe sang trọng, cô đưa mắt nhìn ra phía ngoài, mọi thứ từ cảnh vật đến con người trên phố đều lướt vụt qua rất nhanh. Con phố về đêm rất nhộn nhịp, người qua kẻ lại trăm ngàn lời nghe, cô tận hưởng tiếng rì rầm qua cửa kính xe và tiếng động cơ xe đều đều, cảm giác yên bình lại im ắng khiến cô xém chút là đã ngủ thiếp đi.
"Tiểu thư, đến nơi rồi.” Quản gia Dương không nỡ đánh thức cô dậy nhưng thực sự đã đến nơi, không thể cứ để cô ngồi gà gật như vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3645105/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.