Ninh Sương làm bộ ngơ ngác chỉ tay vào mặt mình: "Anh nói tôi à?”
Chu Cảnh Nghi cười khẩy: "Cô còn giả ngơ à? Tôi nói rồi, tôi không thích cô. Tính chơi chiêu lạt mềm buộc chặt sao?"
Các học sinh bắt đầu vây quanh thành vòng tròn hóng dưa, Ninh Sương sững sờ, vội vàng xua xua tay rồi đặt phần đồ ăn thịnh soạn lên tay anh ta.
Lúc Lâm Tuyết Tuyết còn chưa hiểu sự tình thì cô đã lôi cô ta đi đến trước mặt Chu Cảnh Nghi.
“Ấy đừng hiểu lầm, Tuyết Tuyết ngại không dám đưa đồ ăn với nước cho anh nên tôi mới đi chung."
“Tôi đã hiểu rằng không nên theo đuổi một người không hợp. Vậy nên tôi quyết định từ bỏ, tác hợp cho hai người, Tuyết Tuyết thật lòng thích anh đấy,” nói đến đây cô liền nhìn Lâm Tuyết Tuyết.
Những học sinh đứng vây quanh ở đó không ngừng bàn tán, có người thì cảm thông cho Ninh Sương, người thì thắc mắc to giọng hỏi Ninh Sương: "Này này, vậy chả phải là cô và bạn thân thích cùng một người à!?”
Đám đông lập tức bùng nổ:
"Cái gì!? Bạn thân thích crush của mình!? Nếu là tôi thì tôi không chấp nhận nổi!”
Nhưng cũng có người đáp trả: “Thì sao? Đâu phải cứ là bạn thân thì phải nhường người mình thích đâu?”
Phải, đời trước cô đã quá ngu ngốc khi đắm mình vào tình yêu tuổi trẻ, vào cái ngày trước khi tỏ tình Chu Cảnh Nghi, Lâm Tuyết Tuyết mặt dày đến tìm cô.
“Liệu nếu Cảnh Nghi từ chối cậu, cậu có thể cho mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3645092/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.