Cô chớp chớp mắt, mặt đầy vẻ mong chờ nhìn Lục Tư Nghiêm.
Dường như trong không gian yên tĩnh vang lên tiếng cười khe khẽ, nhìn Ninh Sương hiếm hoi mới làm biểu cảm nũng nịu với mình, hắn thích cô mãi vui cười như này chứ không phải dáng vẻ hung hãn muốn bỏ trốn khỏi hắn.
Cho người đi giám sát cô, chỉ cần thấy cô có ý định gặp tên kia liền bắt về, vậy đi.
Hắn đưa tay vén lọn tóc ra sau tai cô, trầm giọng: "Nhớ lời em vừa nói."
Ninh Sương nghe vậy liền gật đầu lia lịa, cô mừng rỡ hôn ‘chùn chụt’ vào má Lục Tư Nghiêm rồi tiếp tục công cuộc ăn uống. Vậy là cô có được chút không gian riêng vào buổi tối rồi!
Sau khi kết thúc buổi ăn bình yên tại Lục gia, Dương Thành Nghị đảm nhiệm trọng trách đưa Ninh Sương về trường.Lúc lái xe trên đường, ông cười nói: " Tiểu thư Diệp, cô cuối cùng cũng hiểu tấm chân tình sâu đậm của cậu chủ, tôi rất mừng đó."
Ninh Sương cười tươi roi rói nói: "Tôi trước giờ vẫn hiểu mà.”
Haha…thật biết nói đùa, cô mà hiểu từ trước thì người làm trong nhà ai cũng nhẹ nhõm rồi. Quản gia Dương nghĩ vậy thôi chứ nào dám nói ra.
Đến cổng trường, nhìn chiếc xe mà quản gia Dương lái rời đi khỏi tầm mắt cô mới vào trong.
Về phòng kí túc xá ở tòa C Ninh Sương liền vào phòng tắm xả nước ra bồn, ngâm mình trong dòng nước ấm áp, thật dễ chịu, phải chi cô có thể ngâm cả ngày.
Chợt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-to-tong-kho-do-cua-luc-tong/3645090/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.