Edit: Meomeo88 
Sáng sớm hôm sau, Lúc Mạc Như Nghiên mở to mắt, trong phòng đã không còn bóng dáng Hạ Trăn. Trên mặt đất đệm chăn cũng đã thu dọn, thật giống như đêm qua nàng thấy chỉ là ảo giác. 
Nằm yên trong chốc lát, Mạc Như Nghiên đột nhiên thanh tỉnh. Vội vàng rời giường mặc quần áo, rửa mặt chải đầu xong còn phải đi thỉnh an cha mẹ Hạ gia mới đúng. 
Nhưng mà Mạc Như Nghiên đã quên, nàng đây mới là ngày thứ nhất đến Hạ gia, hoàn toàn không biết nên đi đâu rửa mặt chải đầu, lại nên đi đâu tìm cha mẹ Hạ Trăn. 
Vội vàng mặc quần áo tử tế, Mạc Như Nghiên cũng không tỉ mỉ trang điểm mặt mày, chỉ chải tóc qua loa,đã dự định đi ra cửa tìm Hạ Trăn. 
Không có biện pháp, toàn bộ Hạ gia, nàng cũng chỉ có thể tìm Hạ Trăn. 
Ngay lúc Mạc Như Nghiên dự định đẩy cửa, cửa từ bên ngoài mở ra. 
Mạc Như Nghiên giật mình, phản xạ có điều kiện lùi lại sau vài bước. 
Đợi cho phát hiện người đến là Hạ Trăn, không khỏi lại có chút vì hành động của chính mình mới vừa rồi giống như gặp phải hồng thủy mãnh thú  cảm thấy mặt đỏ. 
Quá thất lễ! Trong lòng nghĩ như thế, Mạc Như Nghiên thành tâm muốn xin lỗi:  
“Ta......” 
Sắc mặt Hạ Trăn lại không có bất cứ biến hóa gì, chỉ đặt giá gỗ và nước rửa mặt trong tay vào trong phòng. Ngay sau đó, xoay người đi ra ngoài. 
Mạc Như Nghiên cứng đờ, miệng đã mở ra cứ như vậy khép lại, lời nói xin lỗi cũng đột nhiên im bặt. Yên lặng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-tieu-nuong-tu-ghi-viec/169084/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.