“Được, xin cô đợi một lát.” Tiếp tân khách sáo nói xong liền bỏ đi để lại một mình Thiên Tuyết ngồi tiếp tục đợi.
Thật là lâu! Bọn họ làm việc không có kinh nghiệm gì cả! Cô ngồi đến ê ẩm cả mông rồi mà còn không có một chút tiếng động nào, nửa tiếng rồi a! Bọnhọ đi thang máy mà, có phải đi bộ đâu, cần gì lâu như vậy? Hay là bìnhthường chỉ làm việc trên giường nên bây giờ hơi bị khó khăn rồi? Trời ạ! Xem ra phải gọi thêm người giúp nha, chứ nếu còn như thế này chắc tớimai cô mới ra ngoài được.
Nghĩ gì làm đó, Thiên Tuyết đứng dậy,đi về phía bàn lễ tân muốn nói chuyện một chút nhưng nhìn thấy một đámphục vụ bước đến liền dừng lại. Cuối cùng cũng chịu xuất hiện! Cô tưởngbọn họ còn bị kẹt đang ở trên đó chứ!
“Này, cảm ơn mọi người, vất vả rồi!” Thiên Tuyết bước đến gần cảm ơn. Một chút ý tứ cho tiền thêmcũng không có. Cô đương nhiên biết bọn họ muốn gì. Nhưng mà đây là côngviệc của bọn họ. Cô không có dư tiền đâu. Sau này có rất nhiều khoản cần chi đấy, hào phóng một chút thì sau này chẳng lẽ cô phải ra đường hónggió sao?
“Thì ra dạo này Thiên tiểu thư keo kiệt như vậy? Làm sao đây? Thay đổi thật nhanh đấy.” Âu Dương Trạch nhìn Thiên Tuyết một chút sau đó mới bắt đầu châm biếm. Cô gái này rõ ràng rất ngu ngốc, buổisáng hắn gọi điện cô lại làm như bị mất trí nhớ để chối bỏ trách nhiệm,muốn diễn? Được thôi, hắn cũng muốn xem giữa hai người ai giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/trung-sinh-thien-tuyet/56897/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.